Tựa hồ như nhìn ra Hạ Nhất Minh đã động lòng, Thần long tiếp tục nói:
- Ở nơi này cừu gia của ngươi không ít. Nếu chúng ta không thể trở lại những người kia chưa chắc ra tay đối phó ngươi. Nhưng nếu tất cả trở lại, ngươi thử nghĩ cũng biết phản ứng của họ.
Hạ Nhất Minh ánh mắt trầm xuống, nói:
- Đa tạ ngài nhắc nhở. Bất quá vãn bối còn có chuyện muốn thỉnh giáo.
- Cứ nói.
Thần long sảng khoái nói.
- Vãn bối từng nghe qua, khi viện quân Tử vong sinh vật tới, tại sào huyệt của chúng số lượng có thể ví như phô thiên cái địa.
Hạ Nhất Minh ngẩng đầu, ánh mắt lấp lánh nhìn Thần long nói:
- Ngài làm sao mới có thể ẩn nặc tiến vào?
- Rất đơn giản. Xuyên lòng đất tiến vào.
Thần long tùy ý nói.
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến tức giận nói:
- Thần long đại nhân. Có lẽ ngài rất lâu chưa giao thủ cùng chúng. Nhưng ta có thể cam đoan với ngài, dưới lòng đất số lượng chúng tuyệt đối nhiều hơn.
Thần long ánh mắt có chút hứng thú nhìn hắn, nói:
- Ngươi yên tâm. Ta ở đây tiếp xúc cùng chúng năm trăm năm khẳng định hiểu rõ chúng hơn ngươi. Chỉ cần chúng ta chui xuống sâu hơn chúng nó là được.
Hạ Nhất Minh ngây ngốc, trong lòng bán tín bán nghi, đối với những tên kinh khủng kia thực sự đơn giản vậy sao?
- Ngươi yên tâm. Ta đã cùng ngươi đi sẽ không hại ngươi.
Thần long an ủi nói:
- Trong Ngũ hành không gian của người còn có thần đạo bảo khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1446403/chuong-1037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.