- Hạ huynh đệ. Đầu quái vật vàng kim kia có chạy thoát không?
Mưu Tử Long dường như biến thành người khác, trầm giọng hỏi.
Hạ Nhất Minh trong lòng đại động, hắn biết bản thân đã xem thường vị tiền bối này. Ấn tượng ban đầu vị tiền bối này tạo ra khiến không ai không liên tưởng tới hình ảnh dã nhân, một chút dính dáng tới Thần đạo cao thủ cũng không có.
Bất quá chỉ sửa sang đôi chút, khí thế Thần đạo cường giả lập tức rõ ràng.
- Mưu huynh yên tâm. Đầu quái vật kia đã đền tội.
Hạ Nhất Minh khẽ vung tay, lúc này chiếc xúc tu màu vàng được hắn lấy ra.
Mưu Tử Long hai mắt sáng ngời. Lão sống trong không gian này đã năm trăm năm, chỉ cần liếc mắt cũng phân biệt được thật giả. Chậm rãi gật đầu, ánh mắt lão nhìn qua Thần đạo khôi lỗi, theo sau nói:
- Hạ huynh hảo công phu. Mưu mỗ bội phục.
Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói:
- Mưu huynh quá khen rồi. Hai người chúng ta liên thủ mà Mưu huynh chỉ có một mình. Chênh lệch quá rõ ràng.
Hắn nói những lời này vô cùng chân thực. Nếu không được Thần đạo khôi lỗi trợ giúp, hắn tuyệt đối không thể đuổi theo quái vật kia.
Mưu Tử Long cười ha hả, ánh mắt hòa hoãn hẳn, theo sau nói:
- Hạ huynh đệ. Nếu lão phu không hoa mắt, ngươi năm nay khẳng đinh còn chưa tới một trăm năm mươi tuổi.
Gương mặt Hạ Nhất Minh để lại cho bất kỳ ai gặp hắn ấn tượng rất sâu sắc. Bởi vì nhìn từ phương diện nào hắn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1446365/chuong-999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.