Nhanh.
Một kiếm này của Cát Ma Phàm Thù dĩ nhiên lại nhanh như vậy.
Xoa kiếm màu đen giống như u linh đến từ địa ngục lấy tốc độ như thiểm điện xuất hiện.
Chứng kiến tốc độ một kiếm này, hai mắt Hạ Nhất Minh sáng ngời lên, hắn đã từ trong cảnh giới thần kỳ thoát ra. Trong lòng thầm kêu đáng tiếc, hắn mặc dù từ trên người Cát Ma Phàm Thù học được năng lực dung hòa bản thân vào thiên địa, nhưng dù sao tu vi vẫn còn thấp cho nên ngay khi phi kiếm xuất hiện đã không còn bảo trì được bình tĩnh nữa.
Bất quá đối với tộc độ một kiếm này của lão Hạ Nhất Minh có chút kinh ngạc, nguyên lai trước kia giao thủ vị thích khách này vẫn còn giữ lại thực lực. Cho dù là khi truy kích Bạch Mã Lôi Điện hay cùng với Gia Phỉ Nhĩ Đức giao thủ tốc độ Xoa kiếm của lão cũng không nhanh như lúc này.
Nếu không như thế, Hạ Nhất Minh cũng không có khả năng từ trong cảnh giới kỳ diệu đó bị đánh động mà tỉnh lại.
Từ điều này Hạ Nhất Minh có thể cảm thấy được thực lực của lão thích khách vẫn sâu không thể dò hết. Nếu như không phải Tuyết Hồ quá trọng yếu, có quan hệ tới việc bọn họ có thể tiến được vào Thiên Niên Băng Đảo hay không thì chỉ sợ Cát Ma Phàm Thù còn chưa chịu biểu diễn toàn bộ thực lực của mình ra.
Đúng lúc Hạ Nhất Minh tưởng rằng sự việc đã được định đoạt thì tình huống đột nhiên biến đổi/
Tuyết Hồ vốn đang nằm lười biếng trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1446325/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.