Biển rộng mênh mông, sóng vỗ cuồn cuộn, có những ngọn sóng cao chót vót lúc ẩn lúc hiện.
Mặc dù lúc này bầu trời không có mây, không khí thật trong lành, nhưng ở ngoài khơi những ngọn sóng vô cùng mãnh liệt, trong từng ngọn đều có nguy cơ ẩn tàng.
Ven bờ biển Lưu Ly đảo, tất cả các nhân viên đều quay trở lại trong đảo, xung quanh ba mươi trượng gần bờ biển không hề xuất hiện bất cứ nhân ảnh nào. Hải cảng lúc bình thường luôn náo nhiệt thì giờ phút này cũng bao trùm một mảnh yên tĩnh.
Nhưng mà, hai đạo nhân ảnh lại từ bên trong đảo đi ra tới sát bờ biển, bọn họ nhìn những tấm ván gỗ đang trôi nổi ngoài khơi dò tàu thuyền vỡ ra, cùng với từng đạo sóng lớn ở gần bến tàu mà trên mặt hiện lên vẻ khó coi.
- Phụ thân, đám hải quái này cũng quá là ghê tởm a. - Lệ Nhã tức giận nói:
- Chúng nó đã phá hư tất cả các thuyền bè, lần này chúng ta tổn thất thật quá lớn đi.
Lệ Giang Phong chậm rãi lắc đầu, nói:
- Lúc này đây vẫn còn là may mắn, nếu như không phải do Kim huynh phát hiện sớm, để cho các đệ tử nhanh chóng rút lui sâu vào trong đảo. Như vậy tổn thất của chúng ta cũng không chỉ một ít thuyền bè mà thôi, trong đó nhất định có một lượng lớn đệ tử. Nguồn: truyentop.net
Đôi hàng lông mi thanh tú của Lệ Nhã hơi nhíu lại, khẽ thở dài:
- Nghĩ không ra đám hải quái này hận chúng ta sâu như vậy, chúng nó đã vây đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1446234/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.