Hạ Nhất Minh cảm ứng được Bảo Trư ở trong dòng chảy dung nham phát sinh ra biến hóa thần kỳ, trong lòng hắn tràn ngập kinh ngạc và cảm khái. Dựa theo lời nói của Lệ Giang Phong, Hạ Nhất Minh có được thần khí Cửu Long Lô thì tiến vào đây hẳn là đạt được không ít chỗ tốt. Nhưng bây giờ Hạ Nhất Minh còn chưa tìm được chỗ tốt nào thì Bảo Trư đã bắt đầu hấp thu Hỏa chi lực có linh tính. Từ từ, Hạ Nhất Minh thu hồi lại ý niệm của mình, bởi vì hắn xác định được, dòng chảy nham thạch nơi này mặc dù mãnh liệt nhưng không gây ra uy hiếp với Bảo Trư, ngược lại còn mang tới cho nó rất nhiều chỗ tốt. Đã như vậy, hắn cũng không tiếp tục chú ý tới nữa. Khoanh chân ngồi xuống, Hạ Nhất Minh bình tĩnh nhìn dòng nhung nham đáng sợ đang chảy, hai mắt từ từ nhắm lại. Hắn lẳng lặng cảm ứng Hỏa chi lực thần kỳ từ nơi đó phát ra. Mơ hồ, hắn có thêm một loại dự cảm, Lưu Ly lão tổ không tiếc ngàn dặm truyền lệnh xuống, để đệ tử đưa hắn tới nơi này hiển nhiên là đối với Hỏa chi lực thần kỳ ở đây có liên quan. Ý niệm cường đại lấy Hạ Nhất Minh làm trung tâm dần khuếch tán ra xung quanh, hắn cẩn thận thăm dò Hỏa chi lực ở bốn phía. Giống như rung động trên mặt nước vậy, ý niệm của hắn dần làn xa ra bốn phía, bất quá khi cảm nhận được Hỏa chi lực nồng động ở bốn phía, ý niệm của Hạ Nhất Minh không tự chủ được hướng về một phía tập trung lại. Nơi này chính là chỗ cao nhất trong dòng chảy, ý niệm khổng lồ xuyên qua dung nham trực tiếp tiến vào lòng núi lửa, hơn nữa vẫn không ngừng khuếch tán ra. Giờ phút này, Hạ Nhất Minh cũng không ph hiện ra, ý niệm của hắn đã khuếch tán ra phạm vi hơn xa so với cực hạn mà bình thường hắn có thể đạt tới. Trước lúc này, ý niệm của hắn khuếch tán ra cũng chỉ ở trăm trượng quanh người đã là rất giỏi rồi. Nhưng giờ phút này, ý niệm của hắn phát tán ra lại như vô cùng vô tận, hướng về phía vực sâu không đáy ở phía cuối dòng chảy tiếp tục thăm dò. Hỏa chi lực ở chung quanh không ngừng tràn ra mang theo linh tính, còn ý niệm của Hạ Nhất Minh tự động khuếch tán ra theo linh tính đó, hơn nữa ý niệm của hắn càng lúc càng rời đi xa hơn. Cũng không biết bao lâu, đột nhiên Hạ Nhất Minh phát hiện ý niệm của mình đã đạt tới cực hạn, dù cố gắng cách nào đi nữa thì hắn cũng không thể phát tán xa hơn nữa. Mà chỉ có như vậy hắn mới giật mình cảm giác được, nguyên lai ý niệm của hắn đã đạt tới tình trạng khó tin này. Trong lòng hắn bắt đầu giống như dậy sóng ngập trời vậy, khó có thể bình phục trở lại. Ở trong cảm giác của mình, ý niệm của hắn đã theo núi lửa chui xuống đáy biển, hơn nữa dọc theo đáy biển di chuyển ra hơn ngoài trăm ngàn dặm. Có thể nói, với tu vi của hắn hiện này trong phương viên trăm ngàn dặm đều có thể bao phủ. Đây là loại cảm giác gì? Đây là cảm giác cao cao tại thượng như thần linh ở trên trời vậy. Giờ phút này, trong lòng Hạ Nhất Minh tràn ngập cảm giác nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt. Hắn tựa hồ như đã biến thành một vị cường giả thần đạo ở trong truyền thuyết. Tất cả những ai có tu vi dưới thần đạo, cho dù là Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả như Phất Lan Khắc Lâm cũng trở nên nhỏ bé giống như một con kiến hôi vậy. Trái tim của Hạ Nhất Minh đập nhanh hơn trước, hắn cảm ứng được hết thảy mội thứ ở xung quanh, cuối cùng xác định chính mình không phải đang nằm mơ, mà chuyện xảy ra chính là sự thật. Bất quá, ý niệm của hắn mặc dù có thể bao phủ trăm ngàn dặm, nhưng cũng không thể đem tất cả mọi thứ thu lại vào trong tầm mắt. Hắn có thể cảm nhận được trong phạm vi này xuất hiện mấy cỗ khí tức cường đại, chính là Bạch Mã Lôi Điện và Trang Mộc Nam. Đương nhiên ngoài bọn họ ra còn có vô số các khí tức mạnh yếu khác nhau, có khí tức của nhân loại, cũng có của linh thú, còn có rất nhiều khí tức của các sinh vật biển. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net Khi ý niệm của Hạ Nhất Minh chú ý vào một người hay một vật nào đó, hắn có thể rõ ràng "nhìn thấy" được mọi biến hóa phát sinh quanh thân thể của sinh vật đó. Loại cảm giác này phi thường quái dị, đồng thời có thể làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác không gì là không nắm được trong tay. Đây là khoái cảm mãnh liệt tới cực điểm, giống như là có thể làm cho người ta bị nghiện cảm giác này vậy, không ngừng muốn thử đi thử lại. Hắn lẳng lặng cảm thụ hết thảy những biến hóa thần kỳ đó, hồi lâu sau hắn hiểu được, không phải là ý niệm của hắn không thể tiếp tục khuếch tán ra. Mà là bởi vì ý niệm của hắn không thể liên lạc được với linh tính của Hỏa chi lực. Nói cách khác, nếu địa phương đó có loại Hỏa chi lực thần kỳ này, vậy ý niệm của hắn có thể tiếp tục kéo dài ra. Một khi loại lực lượng đó biến mát, hoặc suy yếu tới một trình độ nào đó thì hắn không thể khuếch tán được ý niệm của mình nữa. Phát hiện ra được điểm này, trong lòng Hạ Nhất Minh có cảm giác mất mác vô cùng. Hắn thậm chí có thể xác định, một khi ý niệm của mình rời khỏi nơi đây, như vậy loại cảm giác có thể nắm hết thảy mọi thứ trong tay cũng theo đó mà biến mất. Trong lòng hắn rất không muốn chuyện này xảy ra, giờ phút này hắn muốn mình có thể vĩnh viễn đem ý niệm phóng xuất ra xa, hơn nữa không chỉ ở chỗ này mà thôi. Nhưng mà, từ từ, ý niệm của Hạ Nhất Minh bắt đầu kiên định lại, hắn thu hồi ý niệm của mình trở về. Mặc dù hắn không nỡ rời xa khỏi cảm giác này, nhưng động tác của hắn không chút nào chậm, hơn nữa còn không hề đình chỉ chút nào. Một Ngũ Khí tôn giả cường đại một khi đã hạ quyết tâm, như vậy hắn sẽ không bị bất cứ thứ gì ảnh hưởng tới. Một hồi lâu sau, Hạ Nhất Minh đột nhiên mở mắt ra, hắn thở dài một hơi, trong ánh mắt lóe lên quang mang kỳ dị. Trải qua kinh nghiệm kỳ dị vừa rồi, Hạ Nhất Minh cảm ứng được đây là một cỗ lực lượng cường đại. Cùng so sánh với lực lượng của Nhân Đạo Đỉnh Phong, thì bọn họ căn bản không đáng giá một xu. Bất quá, cỗ lực lượng này dù là khổng lồ, nhưng lại phân tán ở khắp nơi, quả thực chính là trải dài khắp ngàn trăm ngàn dặm. Loại cảm giác này trước kia Hạ Nhất Minh đã từng thử qua, đó chính là khi ở trong Vạn Thụ Cốc của Động Thiên Phúc Địa. Khối thần thụ đã sinh tồn không biết bao nhiêu năm, chẳng những nó có sức sống cường đại, hơn nữa gốc rễ của nó cũng vô cùng phức táp, kéo dài ra ngoài hơn trăm ngàn dặm. Bất quá, khi ý niệm của Hạ Nhất Minh cùng với thần thụ tương giao, loại cảm giác lực lượng của thần thụ quán thâu vào mặc dù làm cho Hạ Nhất Minh phải thống khổ, nhưng bằng vào sức sống cường đại của nó lại không khiến cho hắn bất cứ thương tổn nào. Mà nơi này, Hỏa chi lực rõ ràng không có Sinh Mệnh chi lực như thần thụ, cho nên khi Hạ Nhất Minh phóng xuất ra ý niệm thăm dò. Dưới sự trợ giúp của nó đã làm cho hắn nếm thử cảm giác giống như thần linh vậy. Hắn có thể khẳng định, ý niệm cường đại như vậy đừng nói là loài người không có khả năng xuất hiện, cho dù là đại xà ở trong Quỷ Khốc Lĩnh kia c không thể đạt tới trình độ đó. Có thể khuếch tán ý niệm ra trăm ngàn dặm chỉ sợ cũng chỉ có cường giả trong thần đạo mới có năng lực ấy. Liên tưởng tới thần thụ trong Động Thiên Phúc Địa, Hạ Nhất Minh nhất thời hiểu được. Ở trong ngọn núi lửa này khẳng định cũng có vật tồn tại giống như thần thụ đó, mà không nghi ngờ nó chính là vũ khí cuối cùng mà Lưu Ly động có thể dựa vào. Hắn thở dài một hơi, trong lòng bỗng hiện lên một ý niệm, không biết ở Tây Bắc Thiên Trì nhất mạch có được loại lực lượng thủ hộ gì? Lần này tiến vào đây mặc dù không làm cho thực lực của hắn có kỳ ngộ gì mà tăng mạnh, nhưng đối với Hạ Nhất Minh mà nói chuyến đi này thu hoạch cũng khó lường. Ý niệm giống như cường giả trong thần đạo, loại kỳ ngộ này cũng chỉ có thể cảm ngộ được chứ không thể truyền ra bằng lời. Chuyện tình này phát sinh trên người hắn đối với ngày sau khẳng định sẽ có tốt không thể nói hết được. Hắn một lần nữa nhắm hai mắt lại, yên lặng cảm ứng hết thảy mọi thứ xung quanh. Từ trên người hắn, ngũ thải quang mang từ từ được phóng thích ra, linh tính của Hỏa chi lực ở trung quanh không ngừng tiến nhập vào trong Ngũ Hành thế giới. Mặc dù tốc độ hấp thu Hỏa chi lực của Ngũ Hành Hoàn rất nhanh, nhưng Hỏa chi lực ở nơi này quả thực quá mức khổng lồ. Đối với Hỏa chi lực bao phủ trong trăm ngàn dặm xung quanh, thì lực lượng mà Ngũ Hành Hoàn hấp thu lấy giống như chín con trâu mất đi một sợi lông vậy. Ý niệm dần tiến vào trong Ngũ Hành Hoàn, Hạ Nhất Minh kinh ngạc phát hiện, ở trong thấy giới này hắn đột nhiên cảm nhận được hai đạo lực lượng kỳ dị mà quen thuộc. Trong đó có một đạo chính là do vừa hấp thụ Hỏa chi lực, Hỏa chi lực hấp thu ngày hôm nay ngưng tụ thành quang mang màu đỏ tinh tế bám vào xung quanh Cửu Long Lô. Màu sắc đỏ tươi của nó so với Cửu Long Lô tựa hồ không hề thua kém chút nào. Còn một loại lực lượng khác càng làm cho Hạ Nhất Minh giật mình hơn. Loại lực lượng này chính là Sinh Mệnh chi lực từ trên thân thần thụ của Động Thiên Phúc Địa phát ra. Ngày xưa khi ở trong Động Thiên Phúc Địa, Hạ Nhất Minh cũng từng hấp thu Sinh Mệnh chi lực cường đại của thần thụ, nhưng khi tiến vào trong Ngũ Hành thế giới loại lực lượng đó tựa như đã tiêu tán đi. Cho đến giờ phút này, hắn mới biết được, nguyên lai cỗ lực lượng đó cũng không tiêu tán, mà nó chỉ tản ra trong Ngũ Hành thế giới thôi. Bây giờ khi Hỏa chi lực tiến vào làm nó bị ảnh hưởng mà chậm rãi hiện ra. Ý niệm đảo qua hai cỗ lực lượng kia một hồi lâu nhưng không phát hiện ra điều gì, Hạ Nhất Minh cuối cùng đành buông tha cho ý định nghiên cứu chúng. Bởi vì hắn mơ hồ có cảm giác được, hai cỗ lực lượng mạnh mẽ này cũng không phải là với thực lực hiện nay của hắn có thể điều khiển được. Sinh Mệnh chi lực của thần thụ thì hoàn hảo một chút, nhưng linh tính của Hỏa chi lực lại không thể động vào một chút nào. Đặc biệt là ở bên cạnh nó còn có đại thần khí Cửu Long Lô. Vừa nhìn thấy đồ vật này, Hạ Nhất Minh đã lập tức bỏ qua ý định thăm dò nó. Cổ tay hơi lộ, Hạ Nhất Minh đã đem những hỏa long do chính mình sử dụng Cửu Long Lô luyện chế phóng thích ra. Hắn để cho Hỏa Long tiến nhập vào trong dòng chảy dung nham để hấp thu Hỏa Chi lực đặc thù ở nơi đây. Đương nhiên, dưới sự điều khiển của Hạ Nhất Minh, con Hỏa Long này cũng không tiến lại gần quấy rầy Bảo Trư đang tu luyện. Dù sao dòng chảy nham thạch ở nơi đây có phạm vi rất lớn, kiếm cho chúng nó một chỗ thoải mái để hoạt động cũng không phải là khó. Ở chỗ này lưu lại sáu canh giờ, Hạ Nhất Minh mới thu tay lại, đem toàn bộ Hỏa Long thu vào trong Ngũ Hành Hoàn. Sau đó, cổ tay hắn lại tiếp tục động, Ngũ Hành Hoàn hóa thành một đạo quang mang tiến vào trong đan điền của hắn. Nhưng mà, giờ phút này, động tác của Hạ Nhất Minh đột nhiên cứng lại, bởi vì hắn cảm giác được, Ngũ Hành Hoàn khi quay về đan điền li tự động xoay tròn. Trong lòng tròn của Ngũ Hành Hoàn, hai luồng lực lượng cường đại bất đồng không ngừng từ di động, chúng thoát ly khỏi Ngũ Hành không gian trực tiếp tiến vào trong hỗn độn đan điền.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]