Từng tia điện màu bạc không ngừng lấp lóe, có khi hợp thành công kích, có khi phân tán nhưng trong lòng biển lúc này tràn ngập quang mang tử vong.
Với nhãn lực của Hạ Nhất Minh đã sớm thấy, đám sinh vật tại đây đã sớm bỏ chạy không còn một mống, còn lại những sinh vật chậm chạp đã biến thành than đen, phần thì chìm xuống đáy nước, phần yên nghĩ trong bụng những đầu ngân man.
Ở nơi này ngoài ngân man, đã trở thành cấm địa trong lòng đại dương, bất cứ sinh vật nào cũng không thể tới gần.
Bất quá cỡi trên lưng Lôi điện, Hạ Nhất Minh cũng không quá lo lắng.
Lôi điện màu bạc xung quanh mặc dù cường đại nhưng ngay cả Ngũ sắc quang mang của hắn cũng không thể xuyên qua.
Vạn đầu ngân man phóng thích lôi điện còn cường đại hơn bạch mã rất nhiều. Nếu như có thể phát ra lôi điện bậc này không phải vạn đầu ngân man mà chỉ là một đầu, e rằng lúc này Hạ Nhất Minh đã sớm quay người bỏ chạy.
Nhưng lúc này trước mắt hắn, đàn ngân man bắt đầu có biến hóa.
Chúng rốt cuộc cũng ngừng lại, bảo trì khoảng cách mười trượng với đám người Hạ Nhất Minh, giống như trước mặt chúng là một bức tường vô hình, ngăn cản chúng tiến tới.
Thấy được một cảnh thần kỳ này, Hạ Nhất Minh ngược lại càng thêm lo lắng.
Trong đàn ngân man này khẳng định có một chỉ huy, hơn nữa đàn ngân man với Vương của chúng không chút do dự phục tùng, một chút cũng không làm trái.
Chỉ có như vậy mới xuất hiện cảnh tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1446184/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.