Cửu U vốn được coi là một trong những nơi nguy hiểm nhất tại phương Đông đại lục.
Ở nơi này vách núi dựng đứng, cảnh vật tối tăm, đừng nói người bình thường, cho dù tu luyện giả cũng không dám tại đây đi lại.
Đương nhiên địa hình này tuyệt đối không phải lý do tu luyện giả kiêng kỵ nơi này.
Nó sở dĩ để lại ấn tượng trong lòng tất cả tu luyện giả chính bởi tại đây có một vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả ẩn cư.
Lúc này mặt trời đã ngả về phía đằng Tây, ánh hoàng hôn chỉ còn lấp ló sau những đám mây rực một màu đỏ, khiến kẻ khác không khỏi say mê.
Đột nhiên trên sơn đạo xuất hiện một nhân ảnh, đúng là cao thủ trẻ tuổi xuất sắc nhất của Hác gia hiện nay, Hác Huyết. Hắn bước đi như bay tiến về phía đỉnh núi. Mặc dù cảnh sắc tuyệt đẹp đang đập vào mắt nhưng hắn không còn lòng dạ nào hân thưởng, ngược lại trên trán lấm tấm mồ hôi.
Sau một lát Hạ Nhất Minh đã tới đỉnh núi, hơn nữa tiến vào một ngôi nhà cỏ đơn sơ.
Một vị thư sinh trung niên chậm rãi từ bên trong bước ra, nhìn bước chân người này tựa hồ chưa từng luyện qua võ đạo, nhưng sau khi hắn xuất hiện, Hác Huyết lập tức cung kính nói:
- Yến Môn chủ. Lão tổ tông đã xuất quan chưa?
Yến Phi Thành khẽ lắc đầu, nói:
- Hác Huyết. Ngươi cũng quá thiếu kiên nhẫn đó.
Hác Huyết sắc mặt đỏ bừng, nói:
- Yến Môn chủ. Vãn bối vừa nghe một tin, mặc dù chưa thể tự mình xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1446178/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.