Sương mù tràn ngập khắp nơi, cho dù là Hạ Nhất Minh thì tầm mắt của hắn cũng không thể trông thấy rõ tình hình trên đỉnh đầu.
Thần Toán Tử nghe Hạ Nhất Minh nói xong liền nở nụ cười cao thâm khó lường, hắn cũng không nói lời nào mà quay người rời đi.
Hạ Nhất Minh không thể làm gì khác hơn đành bất đắc dĩ đi theo Thần Toán Tử. Bất quá ở trong lòng hắn đối với lão nhân hòa ái này luôn hết sức e ngại.
Nhìn qua thì có thể nói lão là một người vui vẻ, hòa thuận, nhưng cũng còn một cách nghĩ khác đó chính là một người có tâm cơ thâm trầm hơn xa người bình thường.
Bất quá, khi Hạ Nhất Minh ở bên cạnh lão cũng không cảm thấy có bất cứ nguy hiểm gì. Ngược lại hắn còn cảm ứng được rõ ràng đối phương đối với bản thân còn có tâm ý muốn thân cận.
Những điều này thuần túy là do cảm giác Hạ Nhất Minh mách bảo tuyệt đối không thể sai được. Cho nên, mặc dù Hạ Nhất Minh trong lòng cảm thấy e ngại, nhưng cũng không hoài nghi lão sẽ làm chuyện gì gây ra bất lợi cho bản thân.
Thần Toán Tử mang theo bọn họ đi qua hai tòa đại viện ở gần với sơn tuyền. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trong đó có một tòa đại viện hiển nhiên là chỗ ở của Thần Toán Tử. Tòa đại viện này nguyên bổn trước nay chưa từng tiếp đón ai, nhưng hôm nay lại biến thành chỗ trú của Hạ Nhất Minh cùng Bách Linh Bát.
Nhìn hai tòa đại viện, ánh mắt Hạ Nhất Minh không khỏi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1446091/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.