Liếc mắt nhìn khắp đại sảnh đường một cái. Sau khi thu thập xong, quanh đại sảnh đường không còn bất cứ một thứ đồ vật gì khác. Cho dù là những bộ hài cốt trắng bệch hay thi thể thánh thú. Mà thậm chí là tất cả thần binh hay những loại tài liệu không tên cũng bị hắn vét cho bằng hết.
Sau này, nếu có một người nữa tiến vào đây, thấy một căn phòng lớn trống không như thế này, chắc chắn đều cảm thấy hụt hẫng.
Hạ Nhất Minh nhếch mép cười. Có lẽ ngoại trừ chính mình ra, chỉ sợ cũng không còn người nào sơ suất đi vào trong này như thế. Hắn hít một hơi thật sâu, chậm rãi thu liễm tinh thần.
Sự tình tiếp theo, ngay cả bản thân hắn cũng không có nắm chắc. Nếu còn tiếp tục phân tâm thì hậu quả chắc chắn có thể đoán được.
Cổ tay vẫy nhẹ một cái liền lấy Ngũ Hành Hoàn ra. Ngũ sắc quang mang chói mắt tỏa ra xung quanh người hắn. Một lát sau, ánh sáng tụ tập lại thành một cái phủ thật lớn.
Hạ Nhất Minh vung tay lên, quang phủ chém xuống đất, lưu lại một cái khe nhỏ. Hắn nhướng mày, trong mắt có một chút vui mừng.
Trong lúc luyện chế Ngưng Huyết nhân có một bức tranh khó hiểu. Mặc dù, Hạ Nhất Minh cũng không biết tác dụng của bức hình đó. Nhưng hắn cũng không xác định được có phải làm theo cái đó hay không. Có điều, Ngưng Huyết kinh đã ghi lại như vậy thì hắn cũng không dám bỏ qua.
Tuy nhiên, bây giờ hắn đang ở trong một cái sảnh đường thần bí do cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1446036/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.