Một cơn gió lạnh thổi qua, nhưng với đám người tu luyện mà nói, cảm giác lạnh lẽo này thật sự không tính là gì.
Ba người Hạ Nhất Minh cứ như thế đứng trên con đường dẫn lên núi, Lê Minh Huyên tỏ vẻ chờ đợi Đế Thích Thiên Tông chủ triệu kiến, mà Hạ Nhất Minh cũng chỉ lặng lẽ đứng bên không nói.
Bất quá sau khi nhắc tới Viên Lễ Huân, Lê Minh Huyên thái độ rốt cuộc có chuyển biến, ánh mắt nhìn Hạ Nhất Minh dường như nhu hòa hơn vài phần.
- Ngươi yên tâm đi. Lễ Huân tới Băng Cung đã được Tông chủ đại nhân đích thân chỉ điểm. Hơn nữa còn được ban thưởng Băng Lăng Kính nhất kiện chí bảo của bổn môn.
Khi nói tới đoạn này, chân mày Lê Minh Huyên giãn ra, ngoài cao ngạo có thêm phần hâm mộ.
Hạ Nhất Minh nhíu mày, nói:
- Băng Lăng Kính?
Lê Minh Huyên hãnh diện nói:
- Không sai. Chính là Băng Lăng Kính.
Sau đó nàng cười cười vẻ giễu cợt liếc mắt nhìn Hạ Nhất Minh, dường như coi thường hắn ngay cả chí bảo như vậy cũng không biết.
Hạ Nhất Minh ánh mắt chuyển qua nhìn Trác Vạn Liêm, Lê Minh Huyên không muốn nói hiển nhiên sẽ có người khác tự nói.
Quả nhiên dưới ánh mắt quan sát của Hạ Nhất Minh, Trác Vạn Liêm cười khổ nói:
- Hạ Tôn giả. Băng Lăng Kính quả thật là kiện chí bảo đệ nhất của bổn môn, luôn được Tông chủ đại nhân giữ gìn. Nhưng sau khi gặp được Viên cô nương, lập tức đã ban thưởng nó. Hơn nữa còn tự mình chỉ điểm, trợ giúp Viên cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1446006/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.