Bách Linh Bát vẫn một mực im lặng, đôi mắt gã căn bản chưa từng sáng lên, so với gỗ đá thật không khác.
Cho dù là các Tôn giả khác tại Thiên Trì Sơn khi gặp Thần Toán Tử cũng đều căng thẳng, tinh thần tập trung, đối với lời khen ngợi của lão lại càng hưng phấn.
Nhưng Bách Linh Bát là duy nhất, ngay cả khi đối diện với Thần Toán Tử gã vẫn không nói một lời, phảng phất như trong mắt gã chưa từng có người này tồn tại.
Thái độ như vậy khiến ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không khỏi toát mồ hôi hột.
Thần Toán Tử cười cười, một chút tức giận cũng không có lại càng khiến Hạ Nhất Minh thất kinh.
- Bách huynh. Lão phu muốn cùng ngươi luận bàn một hồi, không biết ý ngươi thế nào?
Hạ Nhất Minh đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt lóe sáng nhìn Thần Toán Tử, trong lòng thầm tính toán những lời này của lão.
Vẻ mặt Thần Toán Tử cùng Bách Linh Bát mặc dù luông giữ nguyên không thay đổi nhưng lại hoàn toàn trái ngược.
Vẻ mặt Thần Toán Tử luôn luôn mỉm cười, dường như vĩnh viễn không gì có thể làm lão biến sắc.
- Lão phu cả đời gặp qua vô số người, cơ hồi chỉ gặp lần đầu tiên có thể đoán về đối phương tám, chín phần. Nhưng lúc này gặp mặt hai vị mới biết, Thần toán thuật của lão phu còn xa mới đại thành.
Thần Toán Tử cảm khái không thôi, nói:
- Hạ tiểu đệ thì không nói, ít nhiều cũng có thể nhìn được năm, ba phần. Nhưng với Bách huynh, một phần lão phu cũng nhìn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445989/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.