Lệ Nhã Tĩnh nhướng mày, nói lớn:
-Không sai, chẳng lẽ các hạ không dám?
-Ha..ha.
Tiếng cười lớn từ trên đài cao truyền ra. Khi mọi người quay đầu nhìn lại nhìn thấy người vừa cười lớn là Phương Thịnh mới nhận thua bởi Cưu long lô.
Hắn dường như nghe thấy truyện cười hay nhất thế gian, lúc này không kiêng kị ôm bụng mà cười.
Không chỉ có hắn, ngay cả các vị Tôn giả đến từ Đại Thân vẻ mặt cũng vô cùng vô cùng cổ quái, bặm môi, nhíu mày như cố kìm nén tiếu ý bộc phát.
Lễ Nhã TĨnh có chút ngẩn ra, dù sao nàng cũng là nữ tử thông minh. Nếu không phải thế lẽ nào có thể cùng phụ thân tấn giai tôn giả chứ.
Vừa thấy được vẻ mặt của mọi người trên đài cao, Lệ Nhã Tĩnh mơ hồ cảm nhận có điều gì không đúng.
Đôi mắt trong veo của Lệ Nhã Tĩnh hỏi:
-Các hạ xưng hô như thế nào?
Hạ Nhất Minh mặc dù không muốn cùng nàng chào hỏi nhưng cũng không thể làm như không nghe thấy:
-Tại hạ Hạ Nhất Minh.
-Hạ Nhất Minh?
Lệ Nhã Tĩnh lúc này sắc mặt khẽ biến, chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh nói:
-Tôn giả trẻ tuổi nhất Hạ Nhất Minh?
Hạ Nhất Minh tức giận nói:
-Đúng là Hạ mỗ.
Trong lòng hắn không khỏi chửi thầm, gọi ta là tôn giả được rồi,còn cần thêm"trẻ tuồi nhất vào làm gì.
Ánh mắt Lệ Nhã TInh không tránh khỏi vài phần tò mò thậm chí là đố kị nhìn Hạ Nhất Minh.
Trước khi Lệ Nhã TĨnh tới đây, từ Đại thân đã nghe được tin tức, một nhân vật trác tuyệt xuất hiện,người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445977/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.