Hai người Lâm Hưởng Tình liếc mắt nhìn nhau, trong lòng cực kỳ đau khổ. Nhưng bọn họ cũng biết, cuộc chiến hôm nay, bọn họ bại không hề oan.
Ôm quyền hướng về phía Kỳ Liên song ma, Lâm hưởng Tình và Từ Đạt Minh thật tâm nói:
- Song ma huynh đệ! Đa tạ đã hạ thủ lưu tình.
Nét mặt bọn họ hết sức thành khẩn, không hề có chút miễn cưỡng. Nhớ lại luồng năng lượng Kim hệ vừa rồi, cả hai vẫn còn cảm thấy sợ hãi. Nếu như không phải quyết định lui lại thật nhanh thì chỉ sợ lúc này bọn họ đã bị trọng thương lâu rồi.
Ở đây, ngoại trừ Hạ Nhất Minh và hai người Vũ gia, không ai có thể phát hiện ra huyền bí trong đó. đặc biệt Lâm hưởng Tình và Từ Minh Đạt lại càng không thể hiểu nổi làm sao mà huynh đệ Kỳ Liên song ma lại có thể ngưng tụ năng luwojng Kim hệ mạnh đến thế.
Nếu không phải biết trước bọn họ vừa mới trở thành tôn giả, chắc chắn tất cả cũng đều nghĩ cả hai có thực lực đứng đầu tam hoa tôn giả, nhưng cố tình che dấu.
Đại ma cười hắc hắc nói:
- Lâm huynh khách khí rồi.
Mặc dù hai người Lâm Hưởng Tình thua, nhưng bọn họ xuất thân từ danh môn nên chưa nói tới việc trận đấu này là do bản thân tự mình lựa chọn mà cho dù bị ép phải ứng chiến thì cũng không thể kết thành cừu địch giữa hai bên. Vì vậy mà cả hai đều dẹp qua một bên kết quả trận đấu.
Vũ Vô Thường thở dài một tiếng, ánh mắt có chút phức tạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445960/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.