Cả không gian đột nhiên im ắng, không hề có chút tiếng động. Sau khi nghe Vũ Mạc Phi chào đón như vậy, tất cả mọi người đều thầm mắng bỉ ổi. Tuy nhiên ai cũng biết trong hoàn cảnh như thế này thì bọn họ cũng làm như vậy mà thôi.
Dù sao Đặng Triệu Thần cũng là cao thủ cấp bậc tôn giả. Nếu có thể lôi kéo vào trong gia tộc thì bất cứ thế lực nào cũng chẳng hà tiện gì một thanh thần binh.
Tuy nhiên Đặng Triệu Thần không hề có hứng thú với điều đó. Hắn mỉm cười nói:
- Hảo ý của Vũ huynh, tại hạ xin tâm lĩnh. Nhưng bản tính của Đặng mỗ vốn không thích gò bó nên không muốn gia nhập vào trong bất cứ gia tộc nào. Mong Vũ huynh thứ lỗi.
Vũ Mạc Phi cũng chẳng ngạc nhiên , chỉ lắc đầu. Thanh âm của Sở Hao Châu chợt vang lên:
- Ngươi lại đây.
Đặng Triệu Thần nghe thấy giật mình. Hắn ngập ngừng một chút, nhớ tới thân phận ngũ khí triều nguyên của đối phương rồi bước tới, khom người nói:
- Sở huynh có gì chỉ giáo?
Sở Hao Châu nhìn hắn một lúc rồi đưa tay ra định nắm lấy tay Đặng Triệu Thần.
Đặng Triều Thần cau mày, thầm nghĩ người này khinh người quá đáng. Mặc dù hắn biết không phải là đối thủ của Sở Hao Châu, nhưng vẫn không hề do dự, đưa tay chặn lại.
Nhưng ngay lập tức, Đặng Triệu thần nhận thấy không hợp lý. Sở Hao Châu là một người như thế nào cơ chứ? Nếu lão thực sự muốn ra tay với hắn thì sao lại dùng thủ pháp đơn giản thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445949/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.