Hạ Nhất Minh đáp lễ nói:
- Chân tôn giả khách khí rồi.
Bách Linh Bát và bạch mã Lôi Điện thì tảng lờ, khôgn có ý định bắt chuyện với nàng. Tuy nhiên, Lôi Điện lại mở to đôi mắt đẹp nhìn con linh thứu đang đậu trên đỉnh núi không có chút hảo ý.
Thể tích của linh thứu lớn hơn Lôi Điện rất nhiều, nhưng dưới ánh mắt của bạch mã, đôi cánh nó run run, không hề có ý chống cự.
Chênh lệch giữa thánh thú và linh thú là rất lớn, chưa nói tới Lôi điện còn là loại linh thú dị chủng rất mạnh. Sau khi trở thành thánh thú, hơi thở của nó khiến cho không một con linh thú nào dám chống lại.
Chân VÃn Khanh cảm nhận được ánh mắt bất thiện của Lôi Điện trong lòng sợ hãi, sắc mặt có chút khó coi.
Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, vội nói:
- Chân tôn giả thứ lỗi! Trước khi Lôi Điện trở thành thánh thú từng bị một đám Hắc Ngột thứu đột kích. Mặc dù nó đã báo được cừu nhưng với loại linh thú bay lượn vẫn không thích lắm.
Nghe thấy thế, Chân Vãn Khanh và Triển Hồng Đồ mới cảm thấy thư thái. Mà Lôi Điện nghe lời Hạ Nhất Minh cũng thôi không nhìn nữa. Lúc này, con linh thứu đáng thương mới trở lại bình thường.
Cười khổ một tiếng, Chân Vãn Khanh lại bên linh thứu thấp giọng nói vài câu. Con linh thứu như được giải phóng nhanh chóng bay thật xa.
Hạ Nhất Minh biết đó là do Chân Vãn Khanh đề phòng một chút. Nếu thánh thú Lôi Điện thật sự ngang bướng vẫn muốn ăn thịt linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445903/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.