Hác tôn giả khẽ vung tay áo nói : "cho dù lão phu không giúp ngươi , lấy năng lực của ngươi , trong vòng mười năm chắc chắn có thể đột phá được cực hạn, đối với chúng ta tu luyện giả mà nói ,mười năm thời gian chỉ giống như một cái nháy mắt , quả thực không đáng là gì cả"
Hạ Nhất Minh hơi lắc đầu, những lời của Hác Đồng tuy là lời nói thật , nhưng mà đối với hắn mà nói, phần ân tình này cũng không thể nào vì thế mà bỏ qua được.
"Tiền bối, Trương huynh tình trạng vết thương như thế nào , có thể khôi phục lại không?" Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
Hác Đồng nét cười trên mặt ngay lập tức tan biến không còn một mảnh, không che dấu được nổi đau thương và bất lực .
Có lẽ ở trong lòng của hắn, đã đem Hạ Nhất Minh và Kim Chiến Dịch thật sự là vãn bối của mình , cho nên ở trước mặt bọn họ, cũng sẽ không che dấu tình cảm của mình , thở dài thật sâu một hơi nói : "Trọng Cẩn lần này bị thương quá nặng, với lại Âm Sát Khí giống như một con đĩa bám dai không dứt ", , Hác Đồng dường như là đột nhiên nhớ ra cái gì đó , hắn trong đôi mắt hiện lên một đạo tinh mang.
Sự biến đổi kì lạ của Lão nhân gia này tự nhiên không có thể dấu diếm được hai người Hạ Nhất Minh và Kim Chiến Dịch, bọn họ lập tức hiểu, Hác lão dường như đột nhiên nhớ ra cái gì đó . Giống như trên con đường võ đạo ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445841/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.