Chương trước
Chương sau
Đại Thân chính là trái tim của lục địa phương Đông , từ cấu trúc vĩ đại , đủ để tiếp nhận trăm vạn nhân sĩ từ khắp nơi đi qua . cho đến nhân tài như sao trên trời , đến vũ lực cực mạnh .
Đây cũng là nơi duy nhất trên Đông Phương đại lục, không có bị tường thành bao vây .
Tuy là như thế nhưng mấy ngàn năm cho đến nay , tòa thành thị chưa một lần bị một tai nạn xâm chiếm phá họai ,Tòa bảo tháp cực lớn trọc trời kia , như tượng trưng cho sự vĩnh cữu, vĩnh viễn không bao giờ sụp đổ .
Phía chân trời, một đạo hắc ảnh hướng phía nơi đây chạy tới , tốc độ của hắn nhanh như tia chớp , mới lúc đó đang còn ở khỏang cách rất xa , vậy mà chỉ trong nháy mắt hắn đã gần ngay trước mặt .
Mọi người dân ở đây , hoặc nhiều hoặc ít cùng Linh Tiêu bảo điện các triều đại đều có một chút quan hệ họ hàng , nhãn lực của bọn họ hẳn nhiên hơn xa người bình thường.
Vừa thấy được tốc độ của người này, tất cả mọi người biết, đây là một vị cường giả đứng đầu .
Đối với người dân ở nơi đây , sự bình an điều nhờ sự bảo hộ của Linh Tiêu bảo điện , cho nên bọn họ đối với cường giả rất kính sợ , giống như là tín ngưỡng bất di bất dịch .
Sau khi thấy được bóng người từ phương xa tới , tất cả mọi người đang chú ý đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ và tôn kính .
Bởi vì có thể lấy phương thức này hướng về Linh Tiêu bảo điện , nhất định phải là cường giả trong một môn phái , hoặc phải là một người bạn tri giao của vị cường giả nào đó trên Linh Tiêu bảo điện .
Bọn họ chưa bao giờ từng hoài nghi , có một ngày người đi vào nơi này sẽ là kẻ địch của bổn môn . Bởi vì đã rất lâu gần cả ngàn năm , chưa từng xảy ra một sự khiêu khích nào hướng tới Linh Tiêu bảo điện .
Bỗng nhiên từ giữa trung tâm bảo tháp , Hai đạo nhân ảnh từ trong đó phóng thẳng tạo thành một đường vòng cung tiếp xuống mặt đất , hướng tới bong dáng từ phương xa mà vọt tới .
Một tiếng người thở nhẹ khẽ nói : "Tôn giả đại nhân, " ngay lập tức,mọi người nơi đây đã trở nên nổi lọan , trong mắt mỗi người đều có vẻ hưng phấn mãnh liệt . Cho dù cả đời bọn họ, cũng không có cơ hội dễ dàng nhìn thấy loại cấp bậc cường giả này .
Đạo nhân ảnh từ phương xa chính là Hạ Nhất Minh . Lúc này, hắn đội một cái mũ gơm che khắp khuôn mặt , hướng phía Linh Tiêu bảo điện mà tiến đến .
Động tác của hắn mặc dù nhanh chóng, nhưng mà khi đến gần Linh Tiêu bảo điện tốc độ liền giảm xuống , hơn nữa còn đem luồn khí tức đang che dấu phóng ra , như một tia tín hiệu .
Hắn chứng thật là thành công thăng cấp tôn giả , nhưng cho dù là như thế đứng trước Linh Tiêu bảo điện , hắn cũng không phải là kẻ mất trí , đâu thể nào mà làm bậy được ,Đến nhà người khác cũng phải gõ cửa chứ làm sao có thể mà tự tiện xông vào đây .
Quả nhiên, vừa mới đem khí tức phóng ra , từ trong bảo tháp ngay lập tức hai người rất nhanh tiến vội qua đây.
Chỉ cần nhìn tốc độ và khí tức xung quanh hai người bọn họ , Hạ Nhất Minh đã biết đây chính là hai vị Tôn Giả .
Bóng người hãy còn tiến lại , Hạ Nhất Minh đã không tự chủ nở nụ cười.
Hai vị này hắn đều từng gặp mặt qua , bọn họ chính là Tôn Giả thường trực của Linh Tiêu bảo điện Cao Vĩ Lương và Đỗ Văn Bân . Nguồn: truyentop.net
Cả hai khi chạm mặt Hạ Nhất Minh một đừơng cười dài sảng khóai phát ra rồi nói : "Vị bằng hữu khổ cực đến Linh Tieu Bảo Điện , lão phu lại không từ xa đón tiếp , xin các hạ thông cảm cho". Bọn họ mặc dù là môn phái cao nhất trong Đại Thân phương Đông ,nhưng xa xa cảm ứng được khí tức Hạ Nhất Minh ngay lập tức đã biết đối phương cũng là một vị cùng bậc cường giả.
Chỉ cần là Tôn Giả, dù cho là ở bên trong Linh Tiêu bảo điện, cũng có thể thu được tôn trọng tương ứng .
Hạ Nhất Minh cất cao giọng nói: "Vãn bối xin chào Cao Tôn Giả, Đỗ Tôn Giả." . hai vị Tôn Giả đứng trước mặt hắn trên vẻ mặt đột nhiên có một chút kinh ngạc , chỉ cần nghe cách xưng hô của đối phương , bọn họ cũng có thể đóan ra vị này nhất định là mới thăng cấp Tôn Giả không lâu , với lại trước kia còn cùng bọn họ có quan hệ , hai người chợt nhìn lẫn nhau , nhanh chóng đem tất cả hậu bối nổi bật trong trí nhớ đem ra đánh giá , nhưng vẫn như là cũ không có thu họach gì .
Cao Vĩ Lương hơi có vẻ xấu hổ ha ha cười, nói: "Các hạ quá khách sáo rồi, đã đều là Tôn Giả, như vậy sau này mọi người đều là ngang hàng xưng hô thôi."
Đỗ Văn Bân khẽ gật đầu, nói: "Cao huynh nói không sai, người anh em đã đã đi vào Linh Tiêu bảo điện, có thể bỏ mũ ra được rồi ."
Hạ Nhất Minh cũng không chối từ, hắn thò tay đem mũ nhẹ nhàng buông xuống.
Cao Vĩ Lương và Đỗ Văn Bân hai mắt đều cùng một khắc trợn tròn , con ngươi cả hai gần như muốn rơi ra ngòai .
"Ngươi là Hạ Nhất Minh hiền chất phải không??Àh… mà không…. là Hạ huynh đệ sao?" Cao Vĩ Lương đột ngột hỏi.
Hạ Nhất Minh hướng về hai người bọn họ hơi chắp tay, nói: "Chính là Hạ mỗ, từng diện kiến hai vị nhân huynh." Đã từng có kinh nghiệm của việc thăng cấp lần trước , tự nhiên Hạ Nhất Minh yên lặng tiếp nhận đề nghị gọi tên ngang hàng của bọn họ .Dù sao tất cả đều lấy thực lực làm tiêu chuẩn của lời nói , Thực lực Hạ Nhất Minh bây giờ có tư cách nói chuyện như thế với cả hai .
Đỗ Văn Bân miệng run cầm cập hai cái, nói: "Hạ huynh, ngươi là ở Quỷ Khóc Lĩnh thăng cấp tôn giả sao?" Hạ Nhất Minh cùng Kim Chiến Dịch đám người cùng tiến về phía trước Quỷ Khóc Lĩnh, ở Linh Tiêu bảo điện không được xem là bí mật, hai người bọn họ tự nhiên là biết rõ ràng.
Nhưng chính bởi vì như thế, bọn họ mới cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Hạ Nhất Minh trước khi đi , chỉ vẻn vẹn là một vị ngưng tụ Tam Hoa cao thủ, thậm chí còn ngay cả cấp bậc Chân Vạc hãy còn chưa thành hình. Nhưng mà chỉ đi Quỷ Khóc Lĩnh một chuyến, lại đạt được cấp bậc Tôn Giả, đây thực sự là một việc quá sức tưởng tượng của bọn họ .
Hạ Nhất Minh mỉm cười nói: "Không sai , tiểu đệ chính là ở Quỷ Khóc Lĩnh thăng cấp Tôn Giả." Cao Vĩ Lương đột nhiên bấm tay tính toán , sắc mặt của hắn ngay lập tức trở nên cực kỳ trịnh trọng .
Cùng Đỗ Văn Bân liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều nhìn ra đối phương trong mắt kia một chút vẻ kinh hãi, hiểu đối phương cũng như mình , có ý nghĩa giống nhau .
"Hai vị, Kim huynh như thế nào rồi?" Hạ Nhất Minh đối với vẻ mặt của bọn làm như không thấy, trực tiếp hỏi thăm.
Cao Vĩ Lương đem rung động trong lòng mạnh mẽ kiềm chế xuống, cười ha ha, nói: "Kim sư điệt đã trở về , hắn mặc dù thành công sương mù hóa thần binh, nhưng không chịu bế quan để luyện hóa, mà là cố ý đợi ngươi trở về."
Hạ Nhất Minh trong mắt sáng lên, trong lòng của hắn cực kỳ cảm động, do dự một chút, lại nói:"Như vậy Trương Trọng Cẩn huynh có được chữa khỏi chưa?? "
Cao Vĩ Lương nghiêm sắc mặt, nói: "Hạ huynh, lần này đa tạ ngươi viện thủ đúng lúc, nếu không như thế, Trương sư điệt chính là lành ít dữ nhiều."
Hạ Nhất Minh nói: " Hạ mỗ chỉ là thuận tay mà làm thôi."
Cao Vĩ Lương than nhẹ một tiếng, nói: "Trương sư điệt tuy được bức ra hơn quá nửa Âm Sát Khí , nhưng vẫn còn lại một bộ phận ở chỗ yếu hại khó mà quét sạch được , tuy tính mạng được bảo vệ , nhưng …..", lắc lắc đầu, Cao Vĩ Lương không muốn nói tiếp.
Hạ Nhất Minh tự nhiên hiểu, Trương Trọng Cẩn hiện trạng chắc chắn chưa thóat ra khỏi nguy hiểm . Trong lòng suy nghĩ vừa chuyển, hắn nói: "Hai vị, xin cho phép Hạ mỗ gặp mặt Kim huynh được không??."
Hai người bọn họ tự nhiên là không có chút nào phản đối , ba người kề vai mà đi, hướng phía Linh Tiêu bảo điện tiến đến.
Lần này tới đây , Hạ Nhất Minh trong lòng có chút xúc động. Hắn lần đầu tiên tới đến Linh Tiêu bảo điện , khi gặp mặt mấy vị tôn giả này , luôn phải dùng thái độ cung kính, trong lòng tràn đầy kính sợ.
Nhưng mà lần thứ hai tới đây, lại đã cùng bọn họ sánh vai mà đi , việc đời thật kỳ diệu, cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi.
Lấy tốc độ ba người bọn họ , tự nhiên là nhanh chóng đi tới trong sân Kim Chiến Dịch .
Hạ Nhất Minh hai tai hơi động một chút, lập tức nghe được bên trong truyền lại giọng nói quen thuộc, hắn cười một tiếng dài, nói: "Kim huynh,... Tiểu đệ trở về rồi"
Gần như chính lúc âm thanh của hắn vang lên , cửa phòng ngay lập tức bị người đẩy ra.
Kim Chiến Dịch giậm chân phóng ra , hắn dang rộng hai cánh tay ôm Hạ Nhất Minh thật chặc , cười to nói: "Hảo tiểu tử, cuối cùng cũng trở về , ta đã biết Quỷ Khóc Lĩnh không thể làm gì được ngươi mà." Hạ Nhất Minh cười ha ha , cảm thụ được sự chân thành tha thiết của lão Kim , từ những lời này của hắn , Hạ Nhất Minh thực sự đã biết hắn đối với mình bao nhiêu ân cần và lo lắng .
Lúc này, trong lòng hắn có một duy nhất ý nghĩ chính là, huynh đệ này quả thật không uổng công giao tình ah.
Cao Vĩ Lương ho nhẹ một tiếng, nói: "Kim sư điệt, không được vô lễ."
Kim Chiến Dịch lúc này mới nhìn rõ, ở phía sau Hạ Nhất Minh , lại có hai vị sư thúc đích thân tiếp khách , trong lòng hắn hồ nghi tiểu tử này từ khi nào mà mặt mũi trở nên lớn như vậy .
Hạ Nhất Minh mỉm cười, nói: "Kim huynh, ngươi đã sương mù hóa thần binh, khi nào có thể luyện hóa toàn bộ?"
Kim Chiến Dịch ngẩng đầu, ngạo nghễ nói: "Nhiều nhất một năm, vi huynh sẽ có thể sương mù hóa Long Thương." Hắn dừng một chút, lại nói: "Nếu như không phải Long Thương cấp bậc rất cao ,gần như là ngang hàng với Giả Thần Khí , như vậy chín hay mười tháng có lẽ cũng đã đủ rồi."
Nghe xong cuộc đối thoại của bọn hắn , Cao Vĩ Lương môi giật giật, cuối cùng không nói cái gì nữa
Hạ Nhất Minh mặc dù đã là tôn giả, nhưng Kim Chiến Dịch cũng đã bước một chân vào cảnh giới đó chỉ cần một năm thời gian như vậy bọn họ có thể luận bàn ngang hàng , cũng là một sự kiện bình thường đi.
Liếc mắt nhìn nhau, Cao Vĩ Lương cười nói: "Hai người các ngươi chậm rãi trò chuyện đi, Hạ huynh, chúng ta đi trước."
Hạ Nhất Minh quay người, vẫn như cũ là cúi đầu thật sâu rồi nói : "Hai vị xin cứ tự nhiên."
Thấy được hắn cung kính như thế , Cao Vĩ Lương trong lòng hai người thầm khen, mỗi người nói một vài câu khiêm tốn sau đó quay người rời đi.
Khi Hạ Nhất Minh quay mặt lại , ngay lập tức thấy được Kim Chiến Dịch một mặt không hiểu ra sao.
Hắn nhìn vào hai vị Tôn Giả rời đi bóng lưng, nói: "Cao sư thúc bọn họ làm sao vậy? Vì sao đối với ngươi khách khí như vậy."
Hạ Nhất Minh chợt nói : "Kim huynh, ta bảo ngươi một sự kiện."
"Ngươi nói đi ." Kim Chiến Dịch nói
Hạ Nhất Minh đem một âm thanh giòn tan nói: "Hạ mỗ đã thành công thăng cấp tôn giả."
Kim Chiến Dịch ha ha cười, cố sức đánh một quyền vào bụng của hắn ,nói: "Đừng nói giỡn, ngươi vừa mới ngưng tụ Chân Vạc, làm sao có khả năng thăng cấp Tôn Giả."
Hạ Nhất Minh bụng hơi chịu đau , cố gắng nói: "Ta thực sự là đã thăng cấp tôn giả."
Kim Chiến Dịch trên mặt dáng tươi cười không thay đổi, hắn lặng lẽ cảm ứng khí tức Hạ Nhất Minh .
Sau một lát, mặt của hắn ngay lập tức nổi lên một chút kinh sợ, nói: "Khí tức của ngươi" hắn rộng rãi trợn tròn mắt, nói: "Hạ huynh, ngươi đã thành công sương mù hóa thần binh ?"
Hạ Nhất Minh lắc lắc đầu, nói: "Không phải sương mù hóa thần binh." Hắn giơ tay lên, sau một khắc, trong lòng bàn tay ngay lập tức xuất hiện đoàn sương mù.
Kim Chiến Dịch lồng ngực ngưng thở ,mắt đờ , lưỡi cứng nhìn chăm chú vào đoàn sương mù ở trong nháy mắt liền biến thành Ngũ Hành Hoàn.
Dưới ánh nắng chiếu rọi, Ngũ Hành Hoàn càng thể hiện màu sắc rực rỡ chói mắt
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.