Thật lậu sau , Trong miệng Hạ Nhất Minh mới bật ra một hơi dài thật dài , dường như tất cả không khí trên thế giới này bị hắn hút lấy tới bây giờ mới được phóng xuất ra Theo một hơi này đi ra , ánh sáng trên đỉnh đầu dần dần ảm đạm xuống.Chân khí đang dâng trào cũng dần trở lại bình thường , Hạ Nhất Minh cuối cùng mở hai mắt ra, trong đôi mắt đó xuất hiện một vẽ khó tin . Như thệ mà lại Tụ Đỉnh Thành Công Cảm thụ được biến hóa trên đỉnh đầu , Hạ Nhất Minh trên mặt lộ nét mặt dở khóc dở cười .Trên đầu hắn vẫn là Ngũ Hành Hoàn , nhưng hắn cảm giác như là huyệt Bách Hội đã được nới rộng ra rất nhiều , đây thật sự là một cảm giác cổ quái, Huyệt Bách Hội bây giờ giống như là một cánh cửa mới liên kết giữa hắn và thiên địa lực ngoại giới Nếu như là lúc trước , việc cùng thiên địa lực nối liền phải tiến hành từng tia liên hệ qua lỗ nhỏ của Huyệt Bách Hội , nhưng bây giờ lại khác ,sự nối liền với thiên địa lại vô cùng rộng rãi, thiên địa khí len lõi vào trong từng ngõ ngách của thân thể làm cho hắn cảm giác một loại thoải mái , sảng khoái cực kỳ Hạ Nhất Minh duỗi hai tay , hưng phấn cực kì , hắn cười khanh khách , nhẩy cẩng lên , sa vào một trạng thái vui mừng điên cuồng Sau đó , hắn lén lút nhìn bốn phía , thở dài một hơi , may mắn là Bách Linh Bát và Bảo Trư không có mặt ở đây , nếu không lần này thật sự là quá mất mặt rồi .Khẽ vẫy tay , Ngũ Hành Hòa trên đỉnh đầu chợt bay xuống Quan hệ giữa hắn và Ngũ Hành Hoàn càng trở nên mật thiết , trong khoảnh khắc cầm nó trong tay , Hạ Nhất Minh có được một sự tâm ý liên thông với nó và cảm thấy dường như Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn bắt đầu sinh trưởng Sau đó rất lâu. Hạ Nhất Minh cuối cùng từ trong sự hạnh phúc bình tĩnh trở lại , liền vận chân khí truyền vào trong Ngũ Hành Hòan , Ba điểm trong Giả Thần Khí phát ra luồng lực lượng , cùng lực lượng của hắn nối liền với nhau . Một màn sương mù đang dần hình thành xung quanhNgũ Hành Hoàn , hai tròng mắt hắn ẩn hiện sự kích động , hắn thử đem sương mù thu vào trong thân thể Vô cùng thuận lợi !! Ngay cả một ít ngăn cản cũng không có. Hạ Nhất Minh ngay lập tức vui mừng , bởi vì từ đây hắn khẳng định được rằng mình chính thức đã "Sương mù hóa thần binh" , chính thức là một Tôn Giả Duy chỉ có một điều tiếc nuối là hắn hiện nay thực lực rõ ràng không đủ , chỉ biểu hiện được tầng ngòai của việc Sương Mù Hóa thôi Tuy nhiên hắn cũng không có nóng vội , bởi việc tiến lên cấp bậc Tôn Giả điểm mấu chốt chính là việc "Sương Mù hóa thần binh " , sau khi đã qua được bước quan trọng này , việc cũng cố cấp bậc chỉ là việc một sớm một chiều , kiến tha lâu cũng có ngày đầy tổ , chậm nhất là một năm rưỡisẽ có thể đem tòan bộ thần binh tòan bô sương mù hóa Hắn ngẩng đầu lên hét vang một đường dài , hòa lẫn trong đó là sự vui sướnng , cùng mệt mỏi . Hắn nhớ tới ước hẹn hai mươi năm cùng với Hùng Vô Cực , tuy Hạ Nhất Minh dám tin tưởng rằng trong hai mươi năm có thể tiến lên Tôn Giả , nhưng chỉ khi hắn tiến lên cảnh giới Tôn Giả thì gánh nặng này mới được gỡ bỏ Nhưng mà, cho dù là hắn, cũng không ngờ tới, căn bản chính là không cần hai mươi năm thời gian. Một năm, thậm chí còn chưa tới một năm , hắn cũng đã thành công sương mù hóa thần binh. Một khi sương mù hóa thành công, như vậy nhiều nhất hai năm, hắn đã có thể trở tôn giả thật sự , cùng nắm giữ tất cả dị năng. Khi đó tiến về phía bộ tậc Đồ Đằng , tuy không thể quét sạch cả bộ tộc , nhưng việc tự bảo vệ mình thì đã không cân phải lo lắng Sau một lúc, Hạ Nhất Minh cuối cùng dừng tiếng hét . Khi hắn cúi đầu xuống , Bách Linh Bát và Bảo Trư đã tiến vào trong động. Chỉ là, biểu hiện của hai người làm cho Hạ Nhất Minh hoài nghi. Hai mắt Bát Linh Bát sang ngời lấp lánh , giống như tiểu mặt trời chiếu rọi , luồng hào quang đem Hạ Nhất Minh quét qua một lần Mà bảo heo biểu hiện càng tức cười ,nó dĩ nhiên là núp phía sau lưng Bách Linh Bát , hai móng trước ôm chặc lấy chân hắn ,đôi mắt lộ ra vẻ sợ hãi nhìn Hạ Nhất Minh Hạ Nhất Minh không hiểu đây là chuyện gì , đành hỏi : "Bách huynh, Bảo Trư , các ngươi làm sao vậy?" Vần hào quang từ mắt Bách Linh Bát dần ảm đạm xuống , khôi phục lại vẻ bình thường, hắn ngữ điệu vẫn như cũ , cho dù ngàn năm cũng không thay đổi , một giọng điệu nhàn nhạt như nước lã : "Ngươi rất bình thường,không có triệu chứng sắp bị điên ." Hạ Nhất Minh tức giận liếc hắn một cái , nói: "Ta đương nhiên là không có điên." Đan điền của hắn thần kỳ vô cùng, tất cả âm sát khí vào đều bị chuyển hóa thành lực lượng của hắn, căn bản chính là không có khả năng bị âm sát khí xâm nhập thân thể mà nổi điên . Bách Linh Bát chậm rãi lên tiếng: "Đã có . Vừa rồi ta nghe thấy tiếng hét điên cuồng đó từ ngươi" Hạ Nhất Minh giờ mới hiểu được Bách Linh Bát và Bảo Trư tại sao lại trở nên như thế kỳ quái, Hóa ra bọn họ là vì nghe tiếng hét vui sướng do chút bỏ được gánh nặng mà tưởng hắn hóa điên . Dở khóc dở cười lắc đầu, Hạ Nhất Minh nói: "Bách huynh, ta đây là vì tỏ vẻ vui mừng." "vui mừng?" Hạ Nhất Minh lặng lẽ cười, trên tay của hắn còn cầm Ngũ Hành Hoàn, sử dụng một chút chân khí phát lực , Ngũ Hành Hoàn trên tay lập tức hiện lên một màn mỏng sương mù. Đây là giải thích tốt nhất , dù Bách Linh Bát không biết võ đạo, nhưng iến thức không phải là không có , chỉ cần nhìn thấy biểu hiện của Hạ Nhất Minh là đã biết nó đại diện cho cái gì. Hắn ngẩng đầu, tiếng nói phát xuất từ đáy long : "Chúc mừng." Hạ Nhất Minh hơi gật đầu một cái, thò tay hướng phía Bảo Trư vẫy tay một cái, ngay lập tức đem nó hút qua đây. Nâng Bảo Trư lên cao ngang tầm mắt tương , Hạ Nhất Minh hung dữ nói: "Tiểu gia hỏa, cũng dám hoài nghi ta biến thành người điên, đây là đáng tội gì." Bảo Trư chợt nhíu mũi lại , mắt chớp chớp , miệng thì lầm bầm một cái gì đó , tựa như đang ra sức giải thích với Hạ Nhất Minh Hạ Nhất Minh cười ầm ầm mấy tiếng, đem Bảo Trư đặt xuống, thuận miệng nói: "Bách huynh, ta lần này bế quan bao lâu." Dựa vào cảm giác của hắn ,viêc sương mù hóa thần binh không phải là việc một ngày một đêm cho nên mới hỏi như thế. Bách linh bát trầm giọng nói: "Đã mười lăm ngày" "Mười lăm ngày???" Hạ Nhất Minh giật mình, sắc mặt không khỏi trùng xuống Hắn trước lúc bế quan , đã ở Quỷ Khóc Lĩnh trên hai mươi ngày , hơn nữa cộng thêm mười lăm ngày này , chẳng phải là đã sớm vượt qua một tháng. "Bách huynh, bên ngoài còn có người không?" "Ở năm ngày trước , tất cả mọi người cũng đã rời khỏi Quỷ Khóc Lĩnh." Bách Linh Bát hờ hững nói ra. Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, không thể tưởng được một lần tu luyện , chính mình lại quên mất thời gian. May mắn thể chất của hắn đặc biệt, không bị một tháng cực hạn ảnh hưởng, nếu không ở bốn ngày trước cũng đã nổi điên rồi. Nguồn: truyentop.net Sờ tay vào ngực, đem bình ngọc đi ra. Lúc này những hạt Ngưng Huyết Châu trong bình ngọc, Hạ Nhất Minh trong lòng xúc động hàng vạn hàng nghìn lần . Mặc dù lần này sương mù hóa thần binh cũng chưa dùng tới vật này, nhưng mà Hạ Nhất Minh cũng biết rõ nếu không phải vì thứ này kích thích việc độ hóa thần binh của hắn , thì hắn cũng sẽ không dại gì mà tiến hànhtu luyện thời điểm này , mà càng không tưởng tượng được là lần đầu tiên "Sương mù hóa thần binh" đã thành công đạt được . Đem ngưng huyết châu cẩn thận thu vào nhẫn không gian , thứ này mặc dù là tràn đầy mùi máu tanh , nhưng không thể phủ nhận nếu sử dụng thích đáng, cũng tuyệt đối có thể phát huy ra tác dụng cực đại. Sửa sang lại một lần, Hạ Nhất Minh lưu luyến nhìn nơi đây. Hắn cũng không thích sương mù nơi đây , nhưng mà đối với thiên địa khí dày đặc , nếu thật sự có thể , hắn không ngại ở nơi đây tu luyện một thời gian dài , dù sao chính mình kông sợ hãi âm sát khí , chỉ cần cẩn thận tránh xa con Cự Mãng kia , như vậy nơi đây thật sự là một địa phương tu luyện lý tưởng Tuy nhiên vừa nghĩ tới ước hẹn với Kim Chiến Dịch , Hạ Nhất Minh quyếtt định mau chóng rời khỏi nơi đây . Hướng về Bách Linh Bát và Bảo Trư hơi khoát tay chặn lại , hắn lập tức là dẫn đầu hướng phía dưới chân núi chạy vội mà đi. Còn Bách Linh Bát và Bảo Trư thì là một lần nữa cùng hắn phânra kẻ trước người sau , bởi vì Hạ Nhất Minh cũng không hy vọng có người thấy được Bách Linh Bát và Bảo Trư đi theo ở bên cạnh mình. Bách Linh Bát có khí lực cực mạnh , giấu ở trong bóng tối lợi ích nhiều hơn là lộ diện. Hạ Nhất Minh tốc độ cực nhanh. So với trước kia rõ ràng nhanh hơn một bậc. vài cái chớp mắt, đã đi hơn mười trượng , trong đầu của hắn dâng lên từng đợt mãnh liệt vui mừng . Tiếp tục vội đi về phía trước , Hạ Nhất Minh trước mắt đột nhiên đại phát sáng, hắn ngẩng đầu lên , ngay lập tức thấy được trên đỉnh đầu luồng ánh sang mạnh mẽ dần càng nhiều , mãnh liệt chiếu khắp mọi nơi trên lục địa , chung quanh tất cả dường như lộ ra một cảnh sắc tươi sáng Quay đầu nhìn lại phía sau , sương mù dày đặc vẫn như cũ , nhưng màu sắc đã thay đổi , xa không còn thấy màu đen kịt mà chậm rãi chuyển thành màu xám Sương mù bên trong ,và sương mù bên ngoài, hoàn toàn chính là hai thế giới bất đồng . Một cái không khí cô tịch , gió lạnh và quỷ khí gào thét không ngừng . Một cái tươi mát , chói chang và ấm áp. Từ người đã quen với hòan cảnh của thế giới u ám, bỗng chốc đi tới một thế giới đầy ánh sáng chói chang, cho dù là Hạ Nhất Minh, cũng không có cách nào quen ngay được . Tuy nhiên hắn cũng biết nơi đây , nhất định không nên ở lâu , phân biệt một chút phương hướng , hướng về phía vách núi mà tiến tới , dù sao chỉ cần có thể rời khỏi QUỶ Khốc Lĩnh , không lo việc không tìm thấy đường trở về Động tác của hắn cực kỳ nhanh nhẹn , vẻn vẹn một chốc thời gian , cũng đã bay qua ngọn núi , tuy nhiên khi vừa bay qua Hạ Nhất Minh bất chợt ngừng chân Đôi tai hắn khẽ động , dường như là bắt được âm thanh gì đó, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc, ánh mắt chăm chú tập trung vào vách núi, quát lớn : "kẻ nào, đi ra cho ta."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]