Ánh mặt trời nghiêng nghiêng chiếu lên mặt sân. Ánh nắng chiếu lên mấy bông hoa trắng trên nền lá màu xanh lục lại càng khiến cảnh sắc thêm lung linh, huyền ảo.
Hạ Nhất Minh ngưng thần tĩnh khí, trong lòng hắn tĩnh lặng, dường như không chút gợn sóng.
Hai tai hắn hơi rung lên, thu tất cả âm thanh bên ngoài cửa vào trong tai. Hắn đứng lên, đi tới cạnh cửa, mở cửa phòng ra.
Ngay khi hắn đẩy cửa ra, cánh cửa phòng đối diện gần như cũng mở ra cùng một lúc. Đôi mắt sắc bén, linh hoạt như mắt chim ưng của Kim Chiến Dịch cũng lập tức nhìn lại.
Hai người nhìn nhau cười, lúc này không ngờ họ có vẻ ăn ý dị thường.
Bọn họ đồng thời bước ra khỏi phòng, đi về phía trung tâm tòa tháp cao. Bọn họ sóng vai bước đi, khi tức trên người dường như chậm rãi biến hóa. Mỗi một bước chân của họ dường như thể được đo bằng thước, không hề chênh lệch, sai lạc. Trong lúc mơ hồ, sự ăn ý của bọn họ càng ngày càng sâu, không ngờ gần tới mức gần như một người.
Khi bọn họ tới trung tâm tháp cao, Trương Trọng Cẩn đã sớm chờ ở đó.
Lão kinh ngạc nhìn hai người trước mắt, trong lòng ngạc nhiên không nói lên lời, thật không hiểu họ ăn ý như vậy với nhau từ lúc nào.
Tuy nhiên, nó là một chuyện cực kỳ tốt cho trận quyết đấu hôm nay.
Hơi hơi gật đầu một cái, Trương Trọng Cẩn đi trước dẫn đường, đưa bọn họ tới tầng thứ bảy của tháp.
Trên tầng này là một luyện võ trường rất lớn, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445745/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.