Trong dãy núi liên miên của vùng Tây Bắc, một ngọn núi cao nhất đứng giữa tầng mây.
Thiên Trì chủ phong, nơi hùng mạnh nhất từ trước tới giờ của toàn bộ Tây Bắc, mà đỉnh núi nơi nằm trong đám mây mù kia lại là nơi cao nhất của Tây Bắc, thậm chí là của cả đại lục.
Ở đây, thiên địa linh khí cực kỳ nồng đậm, hễ có tư cách tiến vào đó đều gần như là người yên lặng vô danh.
Có lẽ 2, 3 trăm năm trước, bọn họ từng quẫy lộn phong vân, dậm chân một cái sẽ làm Tây Bắc run rẩy vài phần.
Nhưng hiện giờ bọn họ đã tẩy sạch duyên trần, dứt khỏi phàm trần, quy ẩn trong một tấc vuông nhỏ bé tại đây.
Đã đạt tới tu vi cảnh giới như bọn họ trên võ đạo, cơ bản là không can thiệp vào chuyện của thế tục. Dù sao, có thể tu luyện đến trình độ này, trước mắt bọn họ chỉ có một con đường duy nhất không hề đứt đoạn.
Võ đạo tu hành như đi ngược dòng nước, không tiến tức là lùi.
Điểm này tuyệt đối không đơn giản thể hiện trên người những kẻ hậu thiên bình thường nhưng đối với cường giả như bọn họ thì đúng là như vậy.
Trên đỉnh núi cao nhất, có một bình đài cũng không quá lớn, trên bình đài có một chiến bàn đá và mấy chiếc ghế đá.
Lúc này, ở trên bình đài, hai người đang phân biệt ngồi trên hai chiếc ghế, giữa bọn họ là một chiếc bàn đá, trên đó là một bàn cờ đã đi vào tàn cục.
Tuy rằng nơi đây cuồng phong gào thét không dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445718/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.