Quan sát mặt đất hồi lâu, Hạ Nhất Minh khẽ cau mày, với thực lực lão nhân này mà cũng có lúc nhìn nhầm, đây quả là việc khó tin.
Trên thực thế, Hạ Nhất Minh cũng không biết, nếu như không phải có hắn ở nơi này, Hòa Dân có lẽ cũng chưa từ bỏ ý định tìm kiếm cẩn thận thêm một lần nữa. Nhưng bởi vì có Hạ Nhất Minh đứng đây lên lão dĩ nhiên không thể mất mặt ở lại tìm kiếm được.
Một lát sau, hai mắt Hạ Nhất Minh đột nhiên sáng lên. Mặc dù hắn không phát hiện điểm đặc biệt nào ở nơi này nhưng trong lòng lại xuất hiện thêm cảm giác kỳ lạ. Loại cảm giác này thậm chí còn khiến hắn cảm thấy có mối liên hệ máu mủ tương thông.
Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh lẳng lặng cảm nhận.
Không biết bao lâu sau hắn rốt cuộc cũng mở mắt, trong đôi mắt lúc này lóe lên một tia khác thường, vẻ mặt tươi cười cổ quái tới cực điểm.
Hạ Nhất Minh nhẹ giọng nói:
- Bách huynh là ngươi, mau ra đi.
Sau khi hắn nói những lời này, mặt đất bỗng xuất hiện dị biến.
Một tầng chất lỏng màu bạc bao phủ trên mặt đất đột nhiên chậm rãi chuyển động dựng lên, trong thoáng chốc đã biến thành hình dạng Bách Linh Bát.
Hạ Nhất Minh sờ sờ mũi, trong lòng vô cùng tự đắc.
Hòa Dân mặc dù phát hiện ra một chút tung tích của Bách Linh Bát nhưng căn bản không nghĩ được trên thế giới này còn có người thần kỳ như vậy tồn tại, nên cuối cùng không tìm được gì mà rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445698/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.