Hạ Nhất Minh ngẩng đầu, ánh mắt hắn có chút gì đó tươi cười khác lạ. Nhìn thấy nụ cười đó, cho dù là Chu Đại Thiên sống hơn trăm năm cũng cảm thấy có chút khó chịu. Nhưng cảm giác đó cũng chỉ hiện ra một chút rồi nhanh chóng biến mất.
- Chu huynh! Hạ huynh! Hai vị đều là tuấn kiệt đương thời. Dù sao thì cũng đã giao thủ, như thế cũng đủ rồi. - Dương Hạo bước tới ngăn cản.
Mặc dù hai bên giao thủ trong thời gian ngắn ngủi nhưng nguy hiểm trong lúc đó cũng khiến cho Dương Hạo phải lo lắng.
Nhưng tới lúc này, hắn cũng biết tu vi của Hạ Nhất Minh không phải chỉ như trong truyền thuyết mới đạt tới Nhất đường thiên. Trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ chính là lời đồn chết người.
Thực lực của Hạ Nhất Minh cho dù không bằng Chu Đại Thiên nhưng cũng chẳng kém nhiều lắm. Mặc dù phải mượn tới Thiên Trì chủ phong mới phá được Thổ chi hoa nhưng thực lực đó chắc chắn không thể là của một cường giả Nhất đường thiên bình thường.
Nếu một cường giả Nhất đường thiên có thể dựa vào chiến kỹ mà đánh tan đóa hoa của cường giả tam hoa thì đúng là loạn.
Hắn có thể khẳng định, Hạ Nhất Minh đã vượt qua cảnh giới Nhất đường thiên, thực lực hơn lời đồn rất nhiều.
Có lẽ cách đây một năm rưỡi, Hạ Nhất Minh đột phá không phải Nhất đường thiên mà là ngưng xuất ra được đóa hoa thứ hai.
Nhưng nhìn khuôn mặt Hạ Nhất Minh, Dương Hạo hết sức nghi ngờ tuổi của hắn. Đột nhiên, Dương Hạo chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445665/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.