Vu Kinh Lôi nghiêm túc gật đầu. Nét mặt lão hơi có chút lo lắng.
- Vì tam hoa tụ đỉnh chính là lấy ba loại công pháp có thuộc tính khác nhau làm trụ cột để hấp thụ thiên địa linh khí, sau đó mới có thể hình thành được tam hoa. - Vu Kinh Lôi thở dài nói:
- Vi huynh đồng tu thủy, mộc hệ công pháp suốt hơn trăm năm nhưng mới chỉ ngưng tụ được hai hoa mà vẫn không thể nắm giữ được lực lượng thứ ba. Hắc hắc, tam hoa không thể tụ lại đến bây giờ cũng chỉ là công dã tràng. Cả đời này vi huynh chỉ có thể dừng lại ở mức này mà thôi.
Hạ Nhất Minh cũng hiểu được sự nuối tiếc trong lòng lão. Mặc dù muốn khuyên giải lão vài câu nhưng cũng chẳng biết nói thế nào.
Những chuyện như thế này, chỉ có bản thân tự hiểu mà thôi. Trừ khi không còn tu luyện võ đạo nữa, còn không cho dù người khác có khuyên bảo thế nào cũng chẳng có tác dụng gì.
Vu Kinh Lôi chỉ than thở một chút, rồi vỗ đầu, xấu hổ nói:
- Sư đệ! Vi huynh đúng là hồ đồ mất rồi. Sao lại đi nói mấy chuyện này với ngươi?
Hạ Nhất Minh cuống quýt nói:
- Chúng ta đều là sư huynh đệ! Huynh khách khí làm gì?
Vu Kinh Lôi nghe thấy vậy mới an lòng. Có điều, cứ nhìn thấy Hạ Nhất Minh còn trẻ như vậy đã bước chân vào Nhất đường thiên là lão lại suy nghĩ. Nếu hôm nay không bị Hạ Nhất Minh, Viên Lễ Huân và vị cường giả thần bí Bách Linh Bát kích thích tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445604/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.