Trong căn thạch thất rất tối, chỉ có chút ánh sáng từ trên đầu chiếu xuống. Nếu như trước đây, Viên Lễ Huân chắc chắn không thể nhìn thấy. Nhưng lúc này, nàng nhìn quanh liền phát hiện có thể nhìn rất xa, hơn trước cả trăm lần. Nàng vẫn đang còn ngơ ngác, chưa hiểu tại sao lại có chuyện này xảy ra.
Hạ Nhất Minh nhíu mày. Đang mừng rỡ vì Viên Lễ Huân tỉnh lại nhưng đến giờ lại cảm thấy lo lắng.
- Lễ Huân! Ngươi thấy thế nào?
Viên Lễ Huân nghe thấy tiếng nói vang lên, liền hơi ngẩn người. Nàng quay đầu sang một bên mới thấy Hạ Nhất Minh đang nhìn mình. Nàng nhanh chóng nhớ ra mọi chuyện, đặc biệt là những chuyện có liên quan tới khuôn mặt thân quen đó.
Nàng hơi nhíu mày, rồi nói:
- Thiếu gia! Ta tốt lắm.
Hạ Nhất Minh bình tĩnh đưa tay ra trước mặt Viên Lễ Huân. Viên Lễ Huân ngơ ngác, sau đó mới nhớ đây là phương pháp của trưởng bối Hạ gia sử dụng để kiểm tra nội kình đám vãn bối. Nàng hít sâu một hơi, vận khởi nội kình. Đôi tay nâng lên, chạm vào bàn tay Hạ Nhất Minh.
Tuy nhiên, khi nàng vừa mới vận khí, một nguồn năng lượng khổng lồ từ trong đan điền ào ra. Nguồn năng lượng mạnh mẽ, vượt quá sự tưởng tượng và khống chế của nàng.
Đồng thời, ngay khi nàng vận khởi chân khí, độ ấm xung quanh nhanh chóng giảm xuống.
Mọi người đang ở trong căn phòng lạnh, nhiệt độ thấp hơn bên ngoài rất nhiều. Nhưng cũng chẳng thể so với hơi lạnh do Viên Lễ Huân xuất ra Luồng hơi lạnh đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445600/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.