Mỗi căn phòng trên lầu hai đều phân ra trước và sau.
Khi Hứa Sán mở cửa bước vào, nhất thời nhấc được tảng đá đè nặng trong lòng. Thì ra hai người Hạ Nhất Minh cũng không trực tiếp xông vào gian sau, mà hai người yên lặng nắm tay nhau quan sát những bức tranh trên vách.
Sau khi Hạ Nhất Minh tiến vào căn phòng này, vật đầu tiên hắn thấy được chính là bức tranh được treo trên vách này.
Đây là một bức tranh sơn thủy giống y như thật, cảm giác như pha vào đó vài phần lôi cuốn. Chỉ bất quá, bức tranh này hẳn cũng không phải của một danh gia tạo nên. Bởi trên bức tranh này không thấy có con dấu hoặc danh tính để lại.
Nếu không bức tranh phong cảnh này thật sự rất đẹp hẳn cũng không thể được treo tại nơi này.
Đương nhiên đó chẳng qua chỉ là người bình thường quan sát vẻ bề ngoài mà thôi.
Khi ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn vào, bức tranh này không đơn giản chỉ có những nét vẽ mà ẩn vào bức tranh đó là một cỗ thiên địa chân khí nào đó.
Hạ Nhất Minh có thể khẳng định, vẽ nên bức tranh này khẳng định là một vị Tiên thiên đại sư, hơn nữa còn là một vị Đại sư nắm giữ tương đối lực lượng của Vân và Vũ.
Nhưng hiện nay, bức tranh này với Hạ Nhất Minh mà nói có lẽ cũng không còn tác dụng quá lớn. Nhưng nếu quan sát lâu dài bức tranh này, đồng thời lĩnh ngộ thiên địa chân khí ẩn chứa trong đó với cảm ngộ của hắn, hẳn cũng sẽ có một chút hỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1445525/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.