Trên đỉnh núi, sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ có chút trắng bệch, vừa rồi phi hành ở trên trời cao, kém chút ói ra cả thịt nướng mới vừa ăn xong.
Trọng yếu hơn là, thú triều đất rung núi chuyển, hung cầm vỗ cánh, vạn thú tê minh, làm Đỗ Thiếu Phủ đứng xa xa nhìn, cũng hết hồn hết vía, nếu mình gặp gỡ thú triều khủng bố như thế, sợ là chết vạn lần cũng không đủ, điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ cũng chân chính cảm giác được trong Man Thú sơn mạch khủng bố.
- Càng ngày càng có ý tứ, không nghĩ tới trong Man Thú sơn mạch, dĩ nhiên có tồn tại hung uy như thế, có thể xua đuổi vạn thú, còn xuất hiện không ít Yêu thú cao cấp, xem ra, ta quá coi thường Man Thú sơn mạch này rồi.
Tố y phụ nhân nhìn thú triều cười cười, sau đó lẳng lặng khoanh chân mà ngồi, đặt sáo ở bên môi, hơi hé miệng, tiếng sáo tựa như thiên âm truyền ra.
Tiếng sáo uyển chuyển, không ngừng không dứt, vẫn là giai điệu quen thuộc, truy Đỗ Thiếu Phủ đã nghe qua mấy lần, nhưng vẫn cực kỳ say mê.
Một đêm lại lần nữa trôi qua, lúc sắc trời sáng tỏ, Đỗ Thiếu Phủ từ trong giai điệu tuyệt vời kia thanh tỉnh lại, tiếng sáo như ma chú, làm hắn hồn nhiên không biết lâm vào, thậm chí trong tiếng sáo kia, làm linh hồn như được gột rửa, sau khi thanh tỉnh, cả người thần thanh khí sảng, tinh thần sáng láng.
Mà tố y phụ nhân kia, vẫn là hai mắt khép hờ, ở một bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-thien-ha/3096429/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.