Chương trước
Chương sau
Bộ dáng bình thường, chiều cao bình thường, tính chất làn da bình thường, ngay cả lúc mỉm cười lộ ra tám cái răng vô luận hình dạng hay là màu sắc đều bình thường, không phải trắng như tuyết, mà là giống với con dân nhân tộc bình thường hơi mang theo chút màu vàng.

Nhân Thập Bát, thậm chí cái tên này cũng…

“Cái tên này cũng không có thành ý.” Ngu Hốt khoát tay áo, hàm hồ lẩm bẩm một tiếng.

“Nhân tộc, xếp hạng mười tám, cho nên tên là Nhân Thập Bát.” Thanh âm Ngu Hốt rất hàm hồ, rất nhỏ, thậm chí mấy quý tộc Ngu tộc bên cạnh hắn cũng chưa thể nghe rõ hắn nói gì, nhưng Nhân Thập Bát tất cả đều nhìn như bình thường, lại phi thường sâu sắc nhận ra thanh âm của hắn cùng một tia thầm oán ý bao hàm trong tiếng lẩm bẩm hàm hồ của hắn.

Mỉm cười rất thân thiện, Nhân Thập Bát hướng Ngu Hốt gật gật đầu, rất nghiêm túc giải thích lai lịch cái tên của mình: “Trẻ mồ côi, cha mẹ ở lúc ta nhỏ tuổi bị đoàn săn nô lệ của Đế Thích nhất tộc săn giết, ở trong toàn bộ huynh đệ bị bắt nuôi xếp hạng mười tám.”

Vẻ mặt của các quý tộc Ngu tộc trở nên rất quỷ dị bí hiểm, đoàn buôn nô lệ của Đế Thích nhất tộc, chuyện theo như lời Nhân Thập Bát thật đúng là quá đặc sắc. Ngu Mông trịnh trọng mời ra kẻ gọi là nhân tộc đặc sứ, thế mà lại là xuất thân trẻ mồ côi như thế.

“Không đáng tin.” Một nam tử trung niên bên cạnh Ngu Hốt thấp giọng lẩm bẩm.

“Không hề nghi ngờ, ta tràn ngập địch ý đối với các ngươi.” Nhân Thập Bát một lần nữa sâu sắc bắt giữ được tiếng lẩm bẩm của tên trung niên Ngu tộc này. Hắn quay đầu, rất nghiêm túc nhìn gã đó, bình tĩnh nói: “Nhưng thù hận trong lòng ta, sẽ không ảnh hưởng chúng ta hợp tác. Ta biết cái gì ta nên làm, cái gì ta không nên làm.”

Nhân Thập Bát thậm chí mang theo một tia ôn hòa, rất chân thành nói: “Ở sau khi ta làm xong việc, ta sẽ dốc sức giết chết toàn bộ tộc nhân của Đế Thích nhất tộc báo thù cho cha mẹ ta. Nhưng ở trước đó, vì đạt thành nhiệm vụ nghĩa phụ giao cho, ta có thể kề vai chiến đấu với các ngươi, hơn nữa ở thời điểm cần thiết, ta có thể hy sinh tính mạng của ta bảo vệ các ngươi.”

Bình thản, không chút giữ lại, Nhân Thập Bát nói hai ba câu đã giải thích hoàn mỹ xuất thân, lai lịch của mình, cùng với thái độ của hắn và người phía sau hắn đối với dị tộc. Nhưng chính là bình thản như vậy, khiến trong lòng Ngu Mông, Ngu Hốt đám quý tộc Ngu tộc ở đây nặng trịch một phen.

Tinh anh, tinh anh không hề nghi ngờ. Có thể trực diện xuất thân của mình, có thể nhìn thẳng vào thù hận của bản thân, có thể khắc ghi thù hận, đồng thời không vì lửa giận do thù hận mang đến che phủ tâm linh của mình, tiến thối có trật tự, bình tĩnh như núi

“Hy vọng người như vậy, toàn bộ nhân tộc Bàn Cổ thế giới không có mấy ai.” Các quý tộc Ngu tộc ở đây đồng thời nói thầm một câu ở trong lòng.

“Tiểu tử này lai lịch thế nào?” Thanh niên Ngu tộc thưởng thức một quả cầu thủy tinh tràn ra pháp lực dao động cường lực, toàn thân tối đen như một cái hố đen trong tay, vẻ mặt lạnh nhạt chỉ chỉ Nhân Thập Bát, ánh mắt rơi ở Ngu Mông dò hỏi.

“Ta cũng không biết người sau lưng hắn là ai.” Ngu Mông rất thản nhiên dang hai tay: “Nhưng ta có thể nói rõ cho các vị huynh đệ, hắn và người phía sau hắn, có được lực lượng vượt ra ngoài sự tưởng tượng của chúng ta. Ở sau khi chúng ta xâm nhập Bàn Cổ thế giới, bọn họ ngay lập tức tìm được chúng ta, bọn họ biết giao dịch của chúng ta cùng thiên đế Cơ Hạo, biết chuyện chúng ta làm ra ở Lương Chử thành.”

Mang theo một tia quỷ dị bí hiểm, Ngu Mông nhẹ nhàng ho khan một tiếng.

Hít một hơi thật sâu, Ngu Mông hướng toàn bộ quý tộc Ngu tộc xung quanh nhìn một cái, rất nghiêm túc nói: “Tất cả đều là cơ mật đỉnh cấp nhất, ta hy vọng chuyện ta nói…

“Nó sẽ vĩnh viễn bảo lưu ở chỗ này, không có một chữ nửa câu tiết lộ ra ngoài” Toàn bộ quý tộc Ngu tộc ở đây hiểu ý chưa cạn trong lời của Ngu Mông, bọn họ đều đưa ra lời thề đủ để khiến Ngu Mông tin tưởng và yên tâm.

“Ta sở dĩ lựa chọn tín nhiệm bọn họ, hơn nữa đáp ứng hợp tác với bọn họ, là vì…” Ngu Mông nhìn thoáng qua Nhân Thập Bát: “Bạch Hoa Vân Tước gia tộc chúng ta chinh phục thế giới sa mạc thứ ba, trong một tòa tế đàn cổ xưa, chúng ta đã phát hiện ấn ký người của bọn họ lưu lại.”

Các quý tộc Ngu tộc trong hội trường đồng thời kinh hô thành tiếng, mỗi người giống như gặp quỷ nhìn Nhân Thập Bát.

Bạch Hoa Vân Tước gia tộc ở trong toàn bộ thực dân gia tộc cũng là tồn tại rất có danh tiếng, tuy thế giới bọn họ xâm chiếm cũng không tính là quá lớn, hơn nữa đều rất cằn cỗi, nhưng bọn họ đã xâm chiếm cả thảy một trăm thế giới.

Cả thảy một trăm thế giới, điều này làm Bạch Hoa Vân Tước gia tộc, cũng khiến Ngu Mông ở trong các thực dân thánh tôn này có được lực ảnh hưởng cực lớn.

Nhưng hiện tại, Ngu Mông nói, ở trong tế đàn nào đó của dân bản xứ gia tộc tại thế giới thứ ba bọn họ chinh phục, đã phát hiện ấn ký đồng bạn của Nhân Thập Bát lưu lại. Rất hiển nhiên, Nhân Thập Bát chính là thông qua ấn ký này lấy được lòng tin từ Ngu Mông, do đó mới để Ngu Mông đem hắn dẫn vào hội trường này.

“Nhưng, dựa theo tư liệu Da Ma gia tộc đưa ra, nhân loại dân bản xứ Bàn Cổ thế giới, bọn họ chưa từng tiến hành viễn chinh thế giới.” Ngu Hốt lớn tiếng thét to: “Bọn họ luôn luôn ở Bàn Cổ thế giới bị động chịu đòn, bọn họ luôn luôn thừa nhận đám tiểu gia tộc Da Ma gia tộc cầm đầu xâm lược “

Nhân Thập Bát mỉm cười nhìn Ngu Hốt: “Có lẽ là thế, nhưng điều này quan trọng lắm sao? Ta tới nơi này, là muốn đạt thành minh ước với các vị, đạt thành khế ước hợp tác, đồng thời, cũng là giải quyết cho các vị đại nhân tôn quý nỗi lo ngầm lớn nhất trong lòng các ngươi.”

“Nỗi lo ngầm.” Một đám quý tộc Ngu tộc đều cười lên, Ngu Mông và Nhân Thập Bát lộ ra tin tức bọn họ chỉ là nửa tin nửa ngờ, bọn họ vẫn lựa chọn tin tưởng nhân tộc Bàn Cổ thế giới chỉ là một tộc đàn dân bản xứ nguyên thủy chưa khai hóa, bọn họ là lạc hậu, bọn họ là nhỏ yếu, bọn họ là ngu muội, bọn họ chỉ có thể trở thành đối tượng để Ngu tộc chinh phục.

Xuất phát từ truyền thống kiêu ngạo của Ngu tộc, bọn họ không muốn tin tưởng Nhân Thập Bát có thể giải quyết nỗi lo ngầm gì cho bọn hắn.

Hơn nữa, bọn họ có thể có nỗi lo ngầm gì đây. Bọn họ là người chinh phục thế giới cường đại, bọn họ là thực dân thánh tôn có được danh hiệu Ngu, bọn họ có thể, hơn nữa bọn họ tuyệt đối có thể lật đổ các đỉnh cấp đại gia tộc tham lam kia.

“Các vị có lẽ có đủ lực lượng, lật đổ thậm chí là tiêu diệt đỉnh cấp đại gia tộc của Bàn Ngu thế giới.” Nhân Thập Bát bình tĩnh nói: “Nhưng mong các vị đại nhân tôn quý hiểu rõ một việc. Các ngươi xác định các ngươi có thể được các thánh nhân Bàn Ngu thế giới, cũng chính là người nắm giữ thiên đạo ủng hộ sao “

Trong hội trường chợt đầy sự tĩnh mịch.

Vẻ mặt Nhân Thập Bát chưa có bất cứ sự biến hóa nào, hắn vẫn cười ấm áp như vậy, cười rất có sức cuốn hút.

“Nghĩa phụ đại nhân bảo ta nói với các vị, chúng ta có thể cung cấp bí pháp, để các vị ở trong khoảng thời gian cực ngắn, có được thực lực đối kháng thánh nhân của Bàn Ngu thế giới.” Nhân Thập Bát cười nói: “Đương nhiên, có lẽ ở trên thực lực thân thể sẽ có chênh lệch, nhưng thực lực thân thể không đủ, có thể dùng số lượng đi bù lại. Cái này cũng không phải vấn đề gì không thể giải quyết.”

Không khí trong hội trường trở nên cực kỳ quỷ dị, cổ họng mọi người đều khàn khàn nhìn Nhân Thập Bát, ánh mắt như lửa tựa như có thể đem hắn đốt thành tro tàn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.