Từng phần tử lục thiên thư bay loạn, từng cái mệnh lệnh truyền loạn, vô số long tộc đại tướng hưng phấn tới mức kêu ngao ngao chạy loạn, từng đám đông chiến sĩ long tộc tinh lực quá thừa hi hi ha ha múa đao múa kiếm chạy lung tung, Thiên Địa Đại Trận khẽ ngân lên không ngừng, thông qua hồng hoang tinh thần lực có mặt khắp nơi trong hư không, đem đám đông tướng sĩ long tộc đưa đi các nơi của Bàn Cổ mỗ đại lục.
“Ta là công bằng nhất.” Ngao Bạch đắc ý ưỡn bụng hướng Thiếu Ti, Chúc Dung thị, Đông công, Thanh Tường cười nói: “Các bộ tộc cầu viện kia, ta biết đều là bằng hữu của Cơ Hạo và Tự Văn Mệnh, cho nên chỉ cần bọn họ cầu viện, long tộc ta lập tức phái ra viện binh... Không trì hoãn một chút nào cả, số lượng phái ra viện binh cũng là giống nhau như đúc, đây là công đức, công đức!”
Ngao Bạch cười đến mức răng hàm cũng lộ ra, là Bí Hý một trong chín con trai của tổ long, hắn có được man lực tuyệt đối vô địch bá đạo ở trong long tộc, có lẽ chính bởi vì man lực quá mạnh mẽ, đầu óc hắn giống như con cháu hắn, cũng không đủ dùng cho lắm.
Thiếu Ti, Chúc Dung thị có kinh nghiệm chiến đấu phong phú gương mặt giật giật nhìn Ngao Bạch. Bọn họ muốn nhắc nhở Ngao Bạch phân phối chia đều phái ra viện binh như vậy, tất nhiên là không thỏa đáng. Nhưng Ngao Bạch ngửa mặt lên trời cười lớn một tiếng, cực kỳ bá đạo cười nói: “Hôm nay để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2186206/chuong-1764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.