“Ô!” Oa Linh kinh hãi nhìn cối xay đại đạo Cơ Hạo ngưng tụ thành, thậm chí Tạo Hóa Linh Quyết biến ảo khó dò cũng đình trệ trong nháy mắt.
Đây chính là tiên thiên linh bảo, ở trong Hồng Mông hư không bị hỗn độn triều tịch mài vô số năm, được vô lượng tạo hóa chi cơ mới thai nghén mà thành tiên thiên linh bảo. Trừ phi là Oa Linh tồn tại cấp bậc này, người thường đừng hòng lưu lại được nửa điểm dấu vết trên tiên thiên chi vật.
Đạo hạnh pháp lực của Cơ Hạo theo Oa Linh thấy cũng chỉ là bình thường, so với mấy thân truyền đại đệ tử môn hạ Vũ Dư đạo nhân, ví dụ như đám A Bảo, Quy Linh, còn có sự chênh lệch rất lớn.
Nhưng hắn ù ù cạc cạc ngưng tụ thành cái cối xay này, thế mà chỉ dùng một chút thời gian như vậy, đã mạnh mẽ hủy diệt một món tiên thiên linh bảo!
Cái này giống như một con thỏ trắng ngoan ngoãn đột nhiên lộ ra răng nanh đầy mồm, từ trên thân một con thái cổ cự long cả da thịt lẫn xương cốt xé rách xuống một khối lớn. Loại tương phản đối lập mãnh liệt này, khiến Oa Linh cũng có chút chấn kinh nho nhỏ.
“Vũ Dư đạo nhân thu được đồ đệ tốt... Nhưng, cũng là ánh mắt của ta...” Oa Linh nheo mắt, câu khen ngợi Vũ Dư đạo nhân thu đồ đệ tốt nàng nói tuy rất nhỏ, lại rất rõ ràng. Nhưng câu nói kế tiếp kia, chỉ ở trong cổ họng của nàng xoay một vòng, không có một chữ nào truyền ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2186074/chuong-1697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.