Chương trước
Chương sau
Hắc lôi lớn tới ngàn dặm nhằm vào đầu nện xuống, Cơ Hạo cũng không khỏi vì uy thế kinh người này mà kinh hãi ngẩng đầu.

Thái thúc công cất tiếng cười điên cuồng, chòm râu, mái tóc dài của hắn tất cả đều biến thành màu đen, ở trong màu đen lại nhuộm lên một tầng màu máu mơ hồ. Phía sau hắn có một bóng người màu đen cao tới vạn trượng như ẩn như hiện, bóng người màu đen đôi mắt đỏ bừng cúi đầu quan sát Cơ Hạo. Hắn ngồi xếp bằng ở phía sau thái thúc công, phía dưới thân thể là một quầng huyết viêm màu đỏ ngưng tụ thành đài sen.

Ma lôi từ trên cao giáng xuống, sau khi hạ xuống trăm dặm, ma lôi áp súc đến đường kính trăm dặm.

Sau khi giáng xuống ngàn dặm, ma lôi chỉ có đường kính trăm trượng.

Cách mặt đất còn có mười mấy dặm, ma lôi màu đen đã áp súc đến so với tơ tóc còn nhỏ bé hơn chút, chỉ thấy một tia lôi quang màu đen rất nhỏ chợt lóe qua, nháy mắt rơi ở đỉnh đầu Cơ Hạo.

Cơ Hạo trong lúc gấp gáp giơ lên tay trái, toàn lực hướng ma lôi đánh ra một quyền. Ngọn lửa màu đen hừng hực thiêu đốt ở trên nắm tay Cơ Hạo, lực lượng hủy diệt phát ra thủy triều năng lượng đáng sợ, từng đợt hủy diệt đạo vận dinh dính hướng bốn phía khuếch tán ra, đem hư không khoảng trăm trượng ở đỉnh đầu Cơ Hạo triệt để hóa thành hư ảo.

Trong nháy mắt tiếp theo, hư không hư ảo bị Cơ Hạo phá hủy vặn vẹo, biến hóa.

Ngay cả Cơ Hạo cũng nhất thời không thể lý giải, không thể hiểu ra vì sao ‘hư ảo’ trống rỗng còn có thể bị vặn vẹo, còn có thể xảy ra biến hóa, đại đạo pháp tắc chất chứa trong một đạo ma lôi này, hiển nhiên đã vượt qua pháp tắc cực hạn Cơ Hạo giờ phút này nắm giữ.

Hư không hư ảo vặn vẹo, một đạo ma lôi hạ xuống, hung hăng bổ vào trên nắm tay của Cơ Hạo. Ngọn lửa màu đen trên nắm tay Cơ Hạo nổ tung, vô số ánh lửa nhỏ bé tản ra, nắm tay Cơ Hạo đau đớn một trận, vô số ánh điện nhỏ bé xông vào lỗ chân lông của hắn, hóa thành các đạo lôi kình lạnh như băng tàn sát bừa bãi.

Thần niệm Cơ Hạo nhanh chóng bao lấy nắm tay bị thương của mình, tâm thần cường đại đang cấp tốc phân tích, lĩnh ngộ thuộc tính của ma lôi.

Hắn kiêm tu nhiều môn đại đạo, càng tu được nhiều môn lôi pháp. Ví dụ như nói một môn lôi pháp thanh tịnh kỳ ảo này của Đại Xích đạo nhân, nếu nói thiên địa là một khối bạch ngọc bích tinh thuần không tỳ vết, Đại Xích lôi pháp chính là một dòng suốt trong suốt nhất, vô vi nhất trong thiên địa. Bất cứ tồn tại ngoại tộc nào ô nhiễm thiên địa ngọc bích, đều sẽ bị dòng suối của Đại Xích đạo nhân nhìn như tinh thuần, nhu nhược không có bất cứ lực thương tổn nào triệt để rửa sạch sẽ.

Lôi pháp của Thanh Vi đạo nhân uy nghiêm mà hà khắc, như thiên địa pháp lệnh, bất cứ tồn tại nào làm trái ý nguyện hắn, làm trái đạo nghĩa với hắn, đều sẽ bị Thanh Vi lôi pháp lấy thế Thái Sơn áp đỉnh triệt để nghiền nát. Mênh mông cuồn cuộn, to lớn uy nghiêm, lấy đại thế mà đả thương người, hùng hậu ngưng trọng, bắt buộc tất cả tồn tại tuần hoàn hoàn mỹ đại đạo pháp lệnh chất chứa trong lôi pháp của hắn, đây là Thanh Vi lôi pháp.

Mà lôi pháp Vũ Dư đạo nhân truyền thụ thì cương mãnh, cương liệt, như một thanh kiếm sắc bén thà gãy chứ không cong, lấy thế lôi đình vạn quân ‘chém giết’ tai hoạ. Lôi pháp của hắn thật giống như một thanh đao sắc bén vô hạn, loại bỏ, phá vỡ tất cả ngoại vật hắn cho rằng không đúng, đây là Vũ Dư lôi pháp.

Lôi pháp của Đại Xích đạo nhân là ‘tinh lọc, duy trì’, lôi pháp của Thanh Vi đạo nhân là ‘uy nghiêm, pháp lệnh’, mà lôi pháp của Vũ Dư đạo nhân thì là ‘chỉnh sửa, loại bỏ’. Ba loại lôi pháp mỗi người mỗi vẻ, lại đều có uy lực khổng lồ, hơn nữa tất cả đều phù hợp thiên địa đại đạo của Bàn Cổ thế giới.

Ma lôi xâm nhập trong cơ thể Cơ Hạo lại hoàn toàn không phải như vậy.

Nó vặn vẹo mà hung bạo, nó dị dạng mà tàn sát bừa bãi, nó xâm nhập Cơ Hạo thân thể, điên cuồng cắn nuốt và đồng hóa mọi thứ nó đụng tới. Cơ Hạo cảm thấy ma lôi này thật giống như vô số xúc tu sinh ra cái miệng thật nhỏ, ở trong cơ thể của hắn điên cuồng cắn nuốt tất cả, đồng hóa tất cả, vặn vẹo tất cả, biến dị tất cả.

Nếu nói nắm tay Cơ Hạo là một bức tường trắng bóc, ma lôi xâm nhập trong cơ thể hắn hiển nhiên chính là một con ma nhỏ điên cuồng, nó dùng bút mực dơ bẩn nhất ở trên tường trắng viết bừa vẽ bậy thì thôi, nó còn cầm đao búa, cái đục, điên cuồng chặt chém bừa ở bức tường, đem tức mảng tường bổ xuống, nhuộm thành vật ô uế đen sì sau đó nuốt vào.

Vô số luồng lôi quang màu đen nhỏ bé không ngừng từ trong kẽ nắm tay của Cơ Hạo lao ra, Cơ Hạo thậm chí có thể cảm nhận được ý chí tham lam mà điên cuồng của ma lôi. Kẻ này hận thấu xương đối với thân thể kiên cố của Cơ Hạo, nó đang điên cuồng nguyền rủa Cơ Hạo, nguyền rủa Cơ Hạo vì sao có thân thể mạnh mẽ như vậy, khiến nó không có cách nào cắn ăn thoải mái, mau chóng cắn nuốt Cơ Hạo, mau chóng vặn vẹo Cơ Hạo.

Đây là bản tính của ma lôi, tham lam mà dơ bẩn, dị dạng mà bạo lực.

‘Bốp bốp’ vài tiếng vang, làn da nắm tay trái của Cơ Hạo nổ toác, nhiều giọt máu màu đen phun ra.

Hủy diệt đại đạo toàn lực phát động, toàn thân Cơ Hạo đều cháy lên ngọn lửa màu đen, ma lôi tham lam mà vặn vẹo cùng ngọn lửa hủy diệt phá hủy vạn vật va chạm với nhau, chỉ nghe tiếng ‘Xẹt xẹt’ không dứt bên tai, từng tia ma lôi bị hủy diệt, bị hóa thành hư ảo, vết thương nhỏ bé trong nắm tay trái của Cơ Hạo đang cấp tốc khép lại.

“Ma lôi rất đáng sợ, quả thực là...” Cơ Hạo tạm thời không thể nghĩ ra từ ngữ thỏa đáng định nghĩa xác thực bản tính của ‘ma lôi’, hắn chỉ biết, vu pháp vu thuật hiện nay nhân tộc thông dụng, căn bản không ngăn được ma lực ăn mòn.

Thậm chí có thể nói, ma lôi đại biểu ma lực, từ trên căn bản chính là khắc tinh của hệ thống vu pháp vu thuật nhân tộc hiện nay, nhân tộc hoàn toàn không thể ứng phó Nguyên Ma Bát Pháp Nguyên Thủy Ma Tôn truyền thừa công kích.

“Ngươi biết lão phu lợi hại chưa?” Trong mắt thái thúc công lóe ra huyết quang, hắn nhìn Cơ Hạo mỉm cười nói: “Vẫn là câu kia, làm cháu rể hoặc là chắt rể của lão phu đều được... Hoặc là, ngươi nhìn trúng những đứa con gái của lão phu đã xuất giá, đã sinh con đẻ cái cũng được. Nói tóm lại, chỉ cần ngươi đầu thuận lão phu, tộc nữ hậu duệ một chi này của lão phu mặc cho ngươi lấy dùng.”

Cười ‘Ha ha’ vài tiếng, thái thúc công ôn hòa hướng Cơ Hạo liên tục gật đầu: “Mọi người đều là người một nhà... Về sau lão phu chính là chí cao Nhân Hoàng vạn kiếp không đổi của nhân tộc, mà ngươi tuy là thiên đế của thiên đình, lại là vãn bối của lão phu, ngươi ta nắm tay, Bàn Cổ thế giới này đều là của chúng ta!”

Cực độ bản ngã, cực độ ích kỷ, cực độ tham lam!

Ma tính bắt nguồn từ ích kỷ, đoạn lời nói này của thái thúc công suy diễn hoàn mỹ bổn nguyên trung tâm của ma tính.

Cơ Hạo nhìn thái thúc công cười lạnh, hắn đột nhiên vung tay lên, vô số phá ma chú như bão tố hướng đám trưởng lão, gia chủ Hoa Tư thị rải xuống. Đám đông trưởng lão, gia chủ Hoa Tư thị thân thể khẽ run lên, đôi mắt màu đỏ tươi chợt hồi phục trong suốt.

Lập tức có khoảng một nửa trưởng lão, gia chủ Hoa Tư thị cùng cất giọng hét lớn một tiếng, ùn ùn hướng bên người Hoa Tư Thanh Diệp tụ lại.

Mà gần một nửa trưởng lão, gia chủ còn lại tuy trong mắt khôi phục trong suốt, nhưng tâm bọn họ lại đã triệt để ma hóa. Lập tức có mấy trăm tên trưởng lão, gia chủ cung cấp tinh huyết năng lượng cho thái thúc công dừng động tác, bọn họ lớn tiếng quát: “Đánh rắm, nhân tộc này, thiên địa này, phải thuộc về chúng ta!”

Còn chưa chờ Cơ Hạo và thái thúc công mở miệng, một nửa trưởng lão, gia chủ còn lại này ùn ùn hướng bốn phương tám hướng chạy trốn với tốc độ cao nhất, ở cùng lúc bỏ chạy, trên thân bọn họ cũng có ma lực dao động càng lúc càng cường đại khuếch tán ra, lực lượng thần hồn của bọn họ cũng đang cấp tốc tăng vọt.

Trong lúc nhất thời trên không tổ miếu Hoa Tư thị ma diễm tăng vọt, từng tiếng hú thê lương kéo dài làm trong lòng người ta phát run từng đợt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.