Chương trước
Chương sau
Hồng Mông hư không, chỗ không thể đong đếm.

Tru Lục Hãm Tuyệt kiếm trận kiếm quang bốn màu mở ra một không gian rộng lớn đằng đằng sát khí, trong hư không trong vắt vạn vật không tồn tại, chỉ có kiếm ý sát ý nồng đậm tới cực điểm lui tới xuyên qua. Kiếm quang hóa thành sông ngòi núi non, chim bay cá nhảy, hoa điểu trùng ngư, thái dương tinh thần các sự vật bay múa trên không trung, nghiễm nhiên là một đại thế giới hoàn chỉnh.

Lấy kiếm quang có được ý chí giết chóc vô cùng, ngưng tụ thành một đại thế giới!

Cơ Hạo ngồi xếp bằng dưới kiếm môn, hai tay kết ấn, không ngừng chấn động kỳ môn, từ bên người hắn không ngừng có từng đạo kiếm ý khủng bố đến cực điểm bùng nổ, mang theo tiếng xé gió chói tai hướng hư không phía trước vặn vẹo tràn ra.

Từng luồng kiếm ý nhỏ bé tràn ngập thân thể hắn, giống như máu chảy cấp tốc lướt qua ở trong cơ thể hắn. Lúc ban đầu Cơ Hạo vừa mới chủ trì kiếm môn, mỗi một luồng kiếm ý xẹt qua thân thể, thân thể và linh hồn hắn đều có thể cảm nhận được một tia đau đớn bén nhọn, trên người thỉnh thoảng còn có thể có các chuỗi đốm lửa bắn tung tóe ra.

Theo thời gian qua đi từng chút một, thân thể Cơ Hạo đã thích ứng kiếm ý tung hoành bay múa trong kiếm trận, kiếm ý sắc bén nữa, sát khí lạnh lẽo nữa từ trong cơ thể hắn xẹt qua, cũng như gió mát thổi vào mặt, trừ để lại ở trong cơ thể hắn một vết kiếm mờ nhạt, không có bất cứ thương tổn nào với hắn nữa.

Vết kiếm mờ nhạt hồn nhiên thiên thành, như vết chân chim nhạn trên đất tuyết, rõ ràng linh động lại mang theo ý nhị huyền diệu không tên.

Từng luồng vết kiếm mờ mờ đan xen tổ chức cùng một chỗ, dần dần hóa thành một bộ đồ quyển vết kiếm thật lớn, một môn kiếm pháp kinh thiên động địa, hoặc nói là một môn kiếm đạo làm người ta kinh sợ, theo từng luồng kiếm ý không ngừng xẹt qua trực tiếp khắc ở trên thân Cơ Hạo.

Thần thức Cơ Hạo như thực chất gắt gao bao lấy toàn thân, hắn yên lặng tìm hiểu vết kiếm lưu lại trên người, lĩnh ngộ của hắn đối với Vũ Dư kiếm đạo đang cấp tốc tăng lên, vô luận là ý chí giết chóc chất chứa trong kiếm ý, hay là lực lượng giết chóc chất chứa trong kiếm quang, thậm chí kiếm linh, kiếm hồn, kiếm khí… tất cả lĩnh ngộ có liên quan với kiếm, hắn cũng đã dần dần đi vào một cái thiên địa mới tinh.

Nếu nói ở trước khi chủ trì Tru Lục Hãm Tuyệt kiếm trận, kiếm đạo của Cơ Hạo là một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi cầm kiếm sắt vung lung tung, giờ phút này kiếm đạo của Cơ Hạo đã là một kiếm khách thân trải trăm trận, cầm một thanh kiếm sắc bén thiên chuy bách luyện, có thể ở trên chiến trường thoải mái chém giết ngàn người, vạn người.

Tiếng ‘Xẹt xẹt’ không dứt bên tai, Cơ Hạo mỗi một lần hít thở, trong lỗ mũi hắn đều là hai luồng kiếm khí chói lọi co duỗi bất định, kiếm khí trắng xoá chói lọi hướng ra phía ngoài phun sẽ là xa mấy ngàn trượng, hàn quang bắn ra bốn phía sát ý dọa người; kiếm khí sát khí ngút trời mạnh mẽ như rồng hướng vào phía trong thu lại thì vô hình vô tích, như rồng ở vực thu liễm nanh vuốt.

Trong mỗi một lần hít thở, vết kiếm trong cơ thể Cơ Hạo sẽ có thêm vài đạo, kiếm đạo của hắn liền vững vàng hướng lên trên kéo lên vài bước, uy lực kiếm khí kiếm môn hắn chủ trì phun trào ra sẽ cường đại thêm vài phần.

Cơ Hạo lạnh nhạt mỉm cười, hắn hiểu nỗi khổ tâm Vũ Dư đạo nhân để hắn chủ trì một kiếm môn. Điều này tương đương Vũ Dư đạo nhân mượn dùng Tru Lục Hãm Tuyệt kiếm trận, trực tiếp thể hồ quán đỉnh cho hắn, đem vô thượng kiếm đạo khắc ở trên người Cơ Hạo, khắc ở trong đạo đài của hắn.

Bàn Cổ Kiếm lơ lửng ở trước mặt Cơ Hạo, theo hơi thở ngân nga mà sát ý hùng hồn của Cơ Hạo, Bàn Cổ Kiếm dần dần hóa thành một luồng kiếm quang màu đen cấp tốc nhảy lên kêu gào. Kiếm quang mới đầu chỉ dài sáu thước, theo kiếm đạo của Cơ Hạo không ngừng kéo lên, kiếm quang màu đen dần dần kéo dài tới mười trượng, trên trăm trượng...

Chợt mi tâm Cơ Hạo phun ra một đạo kiếm khí, một đóa hỗn độn kiếm liên thuần túy do kiếm ý ngưng tụ thành dần dần nở rộ ra ở trên kiếm khí, hắn lĩnh ngộ đối với Vũ Dư kiếm đạo đã đến cảnh giới tiểu thành, Bàn Cổ Kiếm biến thành kiếm quang màu đen ‘keng’ một tiếng hóa thành dài vạn trượng, kiếm quang màu đen bắn đi trên không trung, xen lẫn trong kiếm quang kiếm môn phun ra hung hăng chém ở trên thân Ngu Man giãy dụa rống giận.

Ngu Man bị nhốt ở trung tâm Tru Lục Hãm Tuyệt kiếm trận, vô số kiếm quang ngưng tụ thành nhật nguyệt tinh thần quay quanh hắn, vô số kiếm quang ngưng tụ thành mưa gió sấm sét cọ rửa hắn, vô số kiếm quang biến hóa chim bay cá nhảy công kích tới hắn.

Trên người Ngu Man không ngừng có lượng lớn vết thương xuất hiện, trong vết thương nho nhỏ kiếm quang lóe lên, một mảng lớn huyết tương màu đen bay vút lên trời, toàn bộ huyết tương từ trong vết thương phun ra nháy mắt lập tức bị gạt bỏ tất cả sinh cơ sinh khí.

Trong tiếng cười thê thảm ‘hắc hắc’, Ngu Man không ngừng cất tiếng mắng, điên cuồng nguyền rủa Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân và Vũ Dư đạo nhân, hắn dùng tất cả từ ngữ dơ bẩn, hạ lưu ân cần thăm hỏi huynh đệ ba người, đem tất cả chú ngữ tà ác có thể nguyền rủa linh hồn người ta hắn biết đến sử dụng ra toàn bộ.

Tru Lục Hãm Tuyệt kiếm trận không dao động, mặc cho Ngu Man cất tiếng mắng to, mặc cho hắn nguyền rủa như thế nào, kiếm quang rợp trời rợp đất bao phủ tất cả, trên người hắn không ngừng có vết thương mới xuất hiện, mỗi một vết thương đều chém giết một luồng sinh cơ của hắn, chậm rãi mài mòn bổn nguyên của hắn, chậm rãi lau đi dấu ấn tồn tại của hắn.

Ngu Man hoành hành vô số thế giới, chinh phục, phá hủy vô số thế giới đạt được vô số tiên thiên chí bảo, tiên thiên linh bảo không ngừng bay ra, đau khổ ngăn cản kiếm trận xâm nhập. Nhưng Tru Lục Hãm Tuyệt kiếm trận chính là căn bản để Vũ Dư đạo nhân trấn áp khí vận giáo môn, luyện ma hộ thần, uy lực to lớn làm người nghe kinh sợ, chính là sát phạt trọng bảo cường đại nhất Bàn Cổ thế giới.

Đối mặt kiếm trận xay xát, vô số tiên thiên chí bảo, tiên thiên linh bảo đều bị kiếm quang chém vỡ, tiên thiên bổn nguyên của chí bảo, linh bảo như mưa rào rải rác hư không, hóa thành vô số bảo quang thụy khí kỳ quái bay loạn đầy trời.

Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân, Vũ Dư đạo nhân mỉm cười, đỉnh đầu phân biệt có một cái tử kim hồ lô phun ra mảng lớn khí trắng, đem tiên thiên bổn nguyên của những chí bảo, linh bảo đó đều rút vào.

Những tiên thiên bổn nguyên này chính là thứ tốt, có được lực lượng tạo hóa vô cùng, càng chất chứa các loại đại đạo pháp tắc có sẵn. Nếu có thể có phôi thai chí bảo, linh bảo, đem những tiên thiên bổn nguyên này rót vào trong đó, tự nhiên có thể đạt được chí bảo, linh bảo mới; cho dù không có phôi thai chí bảo, linh bảo có sẵn, nếu đem những tiên thiên bổn nguyên này rót vào trong chí bảo, linh bảo có sẵn, cũng có thể gia tăng rất nhiều uy năng của những chí bảo, linh bảo đó.

Khi tất cả đều đang từng bước vận chuyển, Bàn Cổ Kiếm biến thành kiếm quang vạn trượng mang theo sát ý nồng đậm khủng bố đến cực điểm gào thét đánh tới, phía sau kiếm quang đen sì là một mảng kiếm quang lấp lánh kéo dài mười mấy vạn dặm, Bàn Cổ Kiếm kéo một phần tư kiếm trận, bộc phát ra một đòn uy lực lớn nhất từ khi Cơ Hạo chủ trì kiếm trận tới nay.

Toàn bộ lực chú ý của Ngu Man đều đặt ở trên thân ba huynh đệ Vũ Dư đạo nhân, hắn nằm mơ cũng không ngờ Cơ Hạo có thể có một đòn sắc bén như thế.

Không đợi Ngu Man phục hồi tinh thần, Bàn Cổ Kiếm ‘Phốc’ một tiếng đảo qua đầu của hắn, đem đầu của hắn cứng rắn từ giữa tách ra. trong cơ thể Ngu Man truyền đến tiếng gào rống thê thảm kinh thiên động địa, mảng lớn huyết tương màu đen bọc một quầng huyền quang sát khí ngập trời từ trong đầu hắn lao ra.

Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân, Vũ Dư đạo nhân đồng thời kinh hô một tiếng, ánh mắt ba người chợt sáng ngời nhìn về phía một quầng huyền quang kia.

Vũ Dư đạo nhân đột nhiên cười to: “Đại huynh, nhị ca, đây chính là bảo bối Cơ Hạo tự tay thu hoạch.”

Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân thần quang chợt ảm đạm, không làm sao được lắc lắc đầu.

Vũ Dư đạo nhân cười lớn vẫy tay một cái, mảng lớn kiếm quang bọc quầng huyền quang kia, hung hăng kéo đến trước mặt hắn. Thần thức đảo qua quầng huyền quang này, Vũ Dư đạo nhân động dung, hắn vội vàng rời khỏi kiếm môn, tự tay nâng huyền quang đến trước mặt Cơ Hạo, đem huyền quang tự mình đưa vào mi tâm Cơ Hạo.

“Vi sư hộ pháp, mau chóng luyện hóa... Đây thế mà lại là một đạo bổn nguyên đại đạo hoàn chỉnh đến từ Bàn Ngu thế giới!”

“Hơn nữa là hủy diệt đại đạo lực sát thương chí cường!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.