Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân khẽ biến sắc, Cơ Hạo chửi ầm lên đối với Ngu Man, lại nào khác gì ở trên mặt bọn họ hung hăng quạt một bạt tai?
Ngu Man là cái loại như cầm thú, như vậy bọn họ kết minh với Ngu Man lại là cái gì?
Mộc đạo nhân vẻ mặt âm trầm chưa mở miệng, Hoa đạo nhân thì lửa giận ngập trời chỉ vào Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Cơ Hạo tiểu nhi, ngươi sao dám...”
Còn chưa nói xong, Ngu Man đã ngẩng đầu cất tiếng cười to. Tiếng cười như đàn thú gào rống cuồn cuộn lao ra, làm vỡ nát tiếng quát lớn của Hoa đạo nhân, đem toàn bộ lời nói còn lại của hắn tất cả đều nghẹn về trong bụng.
“Cầm thú chi đạo? Hay, cũng đúng, ta làm chính là cầm thú chi đạo, lại như thế nào?” Ngu Man trừng lớn con mắt duy nhất, rất cảm thấy hứng thú nhìn Cơ Hạo: “Muốn ăn, ta liền ăn; muốn uống, ta liền uống; muốn nữ nhân, ta sẽ tùy ý bắt một người, trăm người, ngàn vạn nữ nhân thỏa mãn đại dục; muốn giết người, ta sẽ tùy ý tàn sát vô số sinh linh.”
“Tất cả tùy tâm mà động, tất cả tùy tính mà phát, tuần hoàn dục niệm nguyên thủy nhất thuần phác nhất trong lòng, dùng lực lượng thuần túy nhất trực tiếp nhất thực hiện mọi việc mình muốn làm, đây là đạo, đây là đạo nguyên thủy nhất thuần túy nhất trong thiên địa, đây là đạo căn bản nhất thế gian!”
Ngu Man chợt chỉ hướng về phía Bàn Cổ thế giới xa xa, hắn lớn tiếng quát:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2185872/chuong-1599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.