“Diệu Ưu!” Trơ mắt nhìn lại là hơn ngàn vạn môn nhân tinh nhuệ chết vô ích như vậy, long hổ sư tượng như trái tim bị móc xuống một khối thịt lớn, bọn họ đau đến mức trước mắt biến thành màu đen từng đợt.
Các môn đồ chính thức của Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân cũng không hiểu sao nhìn Diệu Ưu. Bọn họ cũng đều biết, Diệu Ưu lai lịch phi phàm, thần thông huyền dị, là tâm phúc thân tín tuyệt đối của Hoa đạo nhân. Ở trong hàng các thân truyền đệ tử của Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân, Diệu Ưukhông phải là cường đại nhất, lại tuyệt đối là người Hoa đạo nhân tín nhiệm nhất.
Diệu Ưu không nên làm ra chuyện tổn hại ích lợi sư môn, nhưng hắn hiện tại đang làm như vậy!
Mưa tên đầy trời ở dưới gió trời thuần hậu nồng đậm thúc dục vô thanh vô tức rải xuống, long hổ sư tượng vốn còn có thể dựa vào lực lượng cường đại ngạnh kháng mưa tên, nhưng hành động của Diệu Ưulàm đạo tâm bọn họ đại loạn, linh quang quanh thân bọn họ chấn động hỗn loạn, không đứng vững hướng ngoài cửa lớn thiên đình thối lui.
Bọn họ không hiểu sao nhìn Diệu Ưu đạo nhân, không ngừng phát ra tiếng gầm rú cùng quở trách phẫn nộ.
Tây Hoang chi địa cằn cỗi dị thường, lại là lãnh địa của các tộc đàn thượng cổ dị thú, ở Tây Hoang muốn mời chào môn nhân đệ tử thích hợp dị thường khó. Long hổ sư tượng bốn đại tôn giả ở trong Ngu triều bố trí bốn đại pháp đàn, vất vả nhiều năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2185713/chuong-1517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.