Chương trước
Chương sau
Một đạo thanh quang xé rách hư không, trước một chỗ vách núi mọc đầy cổ tùng, treo đầy cây tử đằng, Cơ Hạo lảo đảo từ trong hư không lóe ra. Thở hổn hển đi vài bước ở trên mặt đất, tay trái bắt một đạo Khai Sơn ấn vỗ về phía trên vách núi biếc, thân núi khẽ run lên, rồi nứt ra một cái huyệt động sâu tới trăm trượng.

Nhìn như tùy tay đem những lá cờ phướn nho nhỏ mây khói quấn quanh rải ra bốn phía, cờ phướn dài khoảng một thước sừng sững không gió tự động ở trong không khí, sau khi cấp tốc vẫy một lúc, liền ở dưới các tia mây khói vây quanh nhập vào trong không khí.

Dùng tốc độ nhanh nhất bày ra chín trận pháp phòng ngự liên hoàn khảm vào nhau, Cơ Hạo vung tay áo, cả thảy ba ngàn sáu trăm tên Bán Long Tu La quanh thân quay cuồng sương mù máu, vô thanh vô tức xông ra.

Các Bán Long Tu La này dùng tinh hoa Huyết Hải phối hợp thi thể chiến sĩ Già tộc luyện chế mà thành không có linh trí của riêng mình, hoàn toàn dựa vào mệnh lệnh của Cơ Hạo để làm việc. Cơ Hạo phân tán thần thức, ở trong đầu bọn họ khắc xuống một chuỗi tin tức, các Bán Long Tu La cao lớn dữ tợn này lập tức dựa theo đại trận biến hóa lao vào trong trận.

Xung quanh trở nên trống rỗng, như biến hóa gì cũng chưa từng xảy ra.

Một trận gió núi thổi tới, cổ tùng trên vách biếc theo gió lắc lư, mảng lớn lá thông bay lả tả xuống. Vô số lá thông đụng phải đại trận phòng ngự của Cơ Hạo, chỉ nghe trong tiếng vang thanh thúy ‘Xẹt xẹt’, toàn thân lá thông chợt lóe lôi quang, ùn ùn nổ thành các làn khói mỏng nhiều màu sắc nhập vào trong trận.

Mang theo Da Ma Sát Nhất người đầy máu, hấp hối, Cơ Hạo sải bước đi vào trong sơn động được mở ra.

Đem Da Ma Sát Nhất đặt ở trên một tảng đá núi, Cơ Hạo lấy ra mấy viên linh đan bảo mệnh nhét vào trong mồm Da Ma Sát Nhất, lại lột sạch quần áo hắn, dùng vu dược Vu Điện bí chế bôi một tầng thật dày ở trên thân hắn.

Nhìn Da Ma Sát Nhất đang ngất, Cơ Hạo không khỏi thở dài một hơi.

Khi vừa mới thu phục Da Ma Sát Nhất, Cơ Hạo còn cảm thấy, cường giả Nhật Nguyệt cảnh không hổ là cường giả Nhật Nguyệt cảnh, Da Ma Sát Nhất sát lực kinh người, đặc biệt đạo tiềm hành ám sát cực kỳ sắc bén tàn nhẫn, là trợ thủ vô cùng tốt, Nghiêu Sơn lĩnh coi như có chiến lực cấp cao có thể đưa lên sân khấu.

Nhưng không so sánh không biết, thực sự đụng phải tinh anh dị tộc đến từ Bàn Ngu thế giới, Da Ma Sát Nhất và U Vân thậm chí không tính là chính thức giao thủ, hắn còn thừa dịp U Vân lâm vào trạng thái xấu Bàn Cổ Chung chấn vỡ hư không hổ ra tay đánh lén, thế mà lại bị U Vân phản kích trọng thương.

Nhật Nguyệt kỵ sĩ trưởng thành ở Bàn Ngu thế giới, cùng đại năng Nhật Nguyệt cảnh thăng cấp ở Bàn Cổ thế giới, thật sự có chênh lệch lớn như vậy?

Xem ra, tất cả cái này đều có liên quan với lực lượng chi nguyên của Bàn Ngu thế giới.

Cơ Hạo nhìn thoáng qua Da Ma Sát Nhất, tâm tình trở nên cực kỳ nặng nề. Nhìn một hiểu mười, Da Ma Sát Nhất bị U Vân sạch sẽ lưu loát đánh trọng thương, có thể nghĩ các quyền lực trưởng lão, phủ trượng trưởng lão Ngu triều thực lực tương đương với Da Ma Sát Nhất, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không là đối thủ của đám người U Vân, Xích Lôi.

Khó trách mấy thằng cha Ngu triều sẽ mặt dày mày dạn kéo theo nhân tộc cùng chống lại kẻ địch mạnh, nghĩ hẳn trong lòng bọn họ cũng biết rõ các quý tộc cao đẳng đến từ Bàn Ngu thế giới, tuyệt đối không phải đối tượng sức bọn họ có thể đối kháng.

Cảm nhận được hơi thở của Da Ma Sát Nhất đã ổn định, Cơ Hạo khoanh chân ngồi xuống.

Ánh lửa màu đỏ rực hừng hực thiêu đốt trong cơ thể, mỗi một cái xương, mỗi một khối cơ bắp, mỗi một sợi huyết mạch, mỗi một tế bào của thân thể đều bị ánh nửa màu đỏ rực thiêu đốt đỏ bừng. Cơ Hạo mơ hồ đã không khống chế được xúc động của mình, hắn muốn đi giết chóc, muốn đi phát tiết bạo lực trong lòng, muốn vứt bỏ tất cả linh trí, đem toàn bộ dã tính của mình bộc phát ra, để mình hóa thân thành mãnh thú giết chóc!

Xích Nhật chi lực Xích Lôi đánh vào trong cơ thể Cơ Hạo như nguyền rủa ác độc nhất, ở cùng lúc không ngừng thương tổn thân thể hắn, càng đang mài đi cơ sở để làm một trí tuệ sinh vật của hắn. Mỗi ngõ ngách toàn thân đều đau đớn khó chịu như liệt hỏa đốt cháy, Cơ Hạo cảm thấy mỗi một tế bào của mình đều như đậu trong cối xay, bị Xích Nhật chi lực điên cuồng nghiền ép.

Nhưng so sánh với thống khổ trong linh hồn, thống khổ trên thân thể cũng chưa tính là gì.

Từng luồng ý niệm giết chóc và bạo lực đáng sợ từ trong hư không không ngừng ập tới, vô số tiếng hô giết điên cuồng trực tiếp vang lên trong thần hồn không gian. Từng đợt lửa màu đỏ rực sền sệt hóa thành cơn sóng giận dữ cao tới vạn trượng, điên cuồng đánh vào hỗn độn đạo đài của Cơ Hạo.

Hỗn độn đạo đài của Cơ Hạo ngồi xếp bằng trong hư không mênh mông, từng đợt Xích Nhật chi lực màu đỏ rực không ngừng cọ rửa đạo đài, muốn mài đi linh trí của hắn, đem hắn hóa thân thành mãnh thú chỉ biết giết chóc cùng phá hủy.

Lực lượng Xích Nhật chi lực khổng lồ vô cùng, Cơ Hạo như cô đơn đứng ở trong hoang dã mênh mông, toàn bộ bầu trời sụp xuống, hung hăng nện trên thân hắn. Hắn phải tự lực gánh một mảng bầu trời này, nếu không chống đỡ được, hắn sẽ lập tức bị Xích Nhật chi lực đồng hóa.

Hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi.

Chất lỏng sền sệt màu đỏ rực không ngừng từ trong cơ thể chảy ra. Gương mặt Cơ Hạo vặn vẹo, mái tóc dài trên đầu cũng đã biến thành màu đỏ.

Hắn hít thở dài đằng đẵng, mỗi một lần đều đem không khí trong sơn động rút ra sạch sẽ, từng đạo cuồng phong không ngừng từ ngoài động bổ sung vào. Bề mặt trong hỗn độn đạo đài các tầng hỗn độn chi khí khuếch tán, gắt gao ngăn cản Xích Nhật chi lực ăn mòn.

Hư ảnh lặng lẽ chui ra, hắn nhìn Xích Nhật chi lực vô biên vô hạn trong hư không thần hồn của Cơ Hạo, không khỏi nhíu mày: “Năm đó, bọn dị tộc kia cũng chưa có thủ đoạn như vậy. Xích Nhật chi lực trong cơ thể ngươi, so với Xích Nhật chi lực ta biết thuần hậu hơn vạn Lần, tinh thuần hơn vạn lần, lực phá hoại càng cường đại hơn đâu chỉ vạn lần. Ừm... Thật muốn đi Bàn Ngu thế giới của bọn họ nhìn xem, Tam Nhật Cửu Nguyệt, rốt cuộc là tồn tại thế nào?”

Cơ Hạo bị Xích Nhật chi lực điên cuồng ăn mòn, hắn đã không còn sức lực trả lời hư ảnh.

Toàn bộ Bàn Cổ thế giới, Cơ Hạo là người đầu tiên trực tiếp đối mặt ‘Xích Nhật chi lực thứ thiệt’. Không đề phòng, Cơ Hạo đã chịu đau khổ.

‘Xẹt’ một tiếng, trong hỗn độn đạo đài của Cơ Hạo một luồng khói dần dần bay lên, Cơ Hạo đau đến mức nhe răng trợn mắt, thiếu chút nữa gào lên khản cả giọng.

Xích Nhật chi lực quá mức bá đạo, hỗn độn đạo đài của Cơ Hạo đã bắt đầu bị hao tổn.

“Như vậy không thể được, Cơ Hạo, đây cũng là cơ hội của ngươi!” Hư ảnh rống lớn: “Lấy ra Bàn Giả Thái Dương, cắn nuốt nó, luyện hóa nó, chính thức thành tựu Vu Thần. Dùng Bàn Giả Thái Dương, cắn nuốt hấp thu Xích Nhật chi lực này. Có lẽ, ngươi còn có thể thu được một chút lợi ích ngoài dự liệu!”

Cơ Hạo khẽ nhíu mày, nghe được hư ảnh nói, hắn không hề do dự tế ra Thái Cực Tạo Hóa Đỉnh.

Thét dài một tiếng, Thái Cực Tạo Hóa Đỉnh chợt bành trướng, trong chớp mắt hóa thành kích cỡ mấy trượng, Cơ Hạo tung người nhảy vào trong đại đỉnh, đoan đoan chính chính đứng ở trước mặt Bàn Giả Thái Dương. Ở trong không gian trong Thái Cực Tạo Hóa Đỉnh tự thành một thể, Cơ Hạo dang hai tay, hướng Bàn Giả Thái Dương đường kính trên trăm triệu dặm, toàn thân ánh sáng màu đỏ chói mắt ôm lấy.

Thái Cực Tạo Hóa Đỉnh khẽ run lên, một lực lượng giam cầm thật lớn thúc đẩy Bàn Giả Thái Dương, đem nó chậm rãi đẩy về phía thân thể Cơ Hạo.

Thần thức khổng lồ của Cơ Hạo hóa thành các tia sáng như thực chất, cắm thật sâu về phía trung tâm Bàn Giả Thái Dương, rất nhanh Cơ Hạo đã chạm đến bản ngã ý thức ngủ say của Bàn Giả Thái Dương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.