Chương trước
Chương sau
Lính tôm quá ngu xuẩn.

Rất nhiều lính tôm vui sướng, điên cuồng đuổi giết thủy yêu chạy loạn, khi mũi tên đầy trời ập tới, xuyên thấu thân thể bọn họ, hệ thần kinh không phát triển ra làm sao của bọn họ cũng chưa phản ứng lại.

Có một số lính tôm khi bị bắn thủng chỗ yếu hại, ngã xuống đất không thể động đậy, bọn họ còn lắc lư cái đầu bén nhọn, lớn tiếng gào thét ‘Giết’! Trong mắt bọn họ chỉ có thủy yêu chạy trốn hỗn loạn, chưa chú ý tới trên người mình có thêm chút vật lạ.

Trong từng mảng lớn lính tôm, thủy yêu ngã xuống, chỉ có một tiểu tôm tít tinh bên cạnh Hạ Mễ so với lính tôm bình thường thông minh hơn rất nhiều. Ba mũi tên hầu như đồng thời xuyên thủng ngực hắn, tiểu tôm tít tinh ngay lập tức vứt binh khí trong tay, hai tay gắt gao cầm lấy đầu mũi tên thò ra trên ngực, phát ra tiếng khóc lóc bén nhọn.

Các tiểu tôm tít tinh kia, là mệnh căn của Hạ Mễ. Bản thân Hạ Mễ thành yêu không dễ, từ tiểu tôm tít tinh như con kiến, vất vả giãy dụa trở thành tồn tại cường đại cấp bậc cự yêu càng một đường gian khổ.

Các tiểu tôm tít tinh này, là hắn tự dùng yêu khí của mình cảm nhiễm thành yêu, một đường ân cần dạy bảo che chở lớn lên, không chỉ là con cháu hậu duệ của hắn, càng là tất cả trong lòng Hạ Mễ, là huyết mạch cùng ý chí truyền thừa của hắn.

Tôm tít tinh tu luyện không dễ, lăn qua lộn lại rất nhiều năm, tiểu tôm tít bên cạnh Hạ Mễ có thể lớn lên thành ‘người’ cộng lại không đến một trăm. Đột nhiên nghe được tiếng la khóc của tiểu tôm tít tinh, Hạ Mễ đang đuổi giết một con điện man cự yêu vội quay đầu, nhìn thấy tiểu tôm tít chỗ yếu hại ở ngực bị ba mũi tên xuyên thủng, mắt Hạ Mễ nhoáng cái đã đỏ lên.

“Các ngươi!” Hạ Mễ chợt lao lên bầu trời, chỉ vào các chiến sĩ Cùng Tang thị rống giận khàn cả giọng.

Ba mũi tên đồng thời bùng nổ, ánh lửa, cơn lốc, sấm sét, ba loại đầu mũi tên phù văn khác nhau đồng thời bùng nổ, phạm vi trăm trượng bị hỏa, phong, lôi đình bao phủ, tiểu tôm tít tinh bị nổ tan xương nát thịt, mấy trăm lính tôm cùng thủy yêu bên cạnh hắn cũng theo đó hóa thành tro bụi.

Hạ Mễ đau lòng tới mức hai sợi râu tôm ở cằm kịch liệt lắc lư, thân thể hắn nhoáng lên một cái, kéo theo một tàn ảnh mông lung, xé rách không khí phát ra tiếng kêu bén nhọn, nháy mắt đến trước mặt thanh niên Cùng Tang thị hạ lệnh giết người kia.

“Chúng ta, không phải...” Hạ Mễ còn muốn giải thích một số thứ gì đó.

Thanh niên Cùng Tang thị cười ‘Khanh khách’, hai tay cầm trường cung, dây cung nhỏ bé như thanh đao sắc bén, kéo theo một tia hàn quang hung hăng hướng cổ Hạ Mễ cắt tới: “Các ngươi là gì? Các ngươi là thủy yêu! Các ngươi là kẻ địch của nhân tộc, các ngươi đáng chết!”

Thân hình Hạ Mễ chớp lên, tránh được một đòn trí mạng của thanh niên Cùng Tang thị, tức giận mà oán khí ngập trời quát: “Chúng ta là người của Nghiêu Hậu Cơ Hạo, chúng ta phụng mệnh công kích thủy yêu, công phá Quỳ Môn!”

Không chỉ có thanh niên Cùng Tang thị hạ lệnh giết người, ngay cả các trưởng lão đám đông thị tộc ở phía sau sâu trong con ngươi cũng lóe lên một mảng sát khí. Người của Cơ Hạo? Cơ Hạo hợp nhất lượng lớn lính tôm, phát cho bọn chúng giáp trụ cùng binh khí hoàn mỹ, dể bọn chúng nội ứng ngoại hợp công phá Quỳ Môn?

Nhìn xem lũ lính tôm chạy loạn khắp nơi kia, xem giáp trụ cùng binh khí trên thân bọn chúng so với trang bị của nhiều nhân tộc chiến sĩ còn hoàn mỹ hơn, tính qua một phen, lính tôm nhảy nhót lung tung ở nơi này ít nhất lấy trăm vạn để tính!

Cơ Hạo không chỉ đã công phá Quỳ Môn, cướp đoạt công đầu, hắn thậm chí còn hợp nhất nhiều lính tôm như vậy!

Lính tôm tất nhiên thực lực cá nhân thấp kém, nhưng khi số lượng lính tôm đạt tới cấp độ nào đó, vậy cũng là một lực lượng dị thường đáng sợ! Hơn nữa Hạ Mễ rõ ràng cũng là một lão lính tôm, hắn đã có thực lực cấp Vu Đế!

Trong mấy trăm vạn lính tôm, ai biết sẽ xuất hiện bao nhiêu cự yêu như Hạ Mễ?

Thế lực của Cơ Hạo lại tăng lên một khoảng cực lớn, mấy trăm vạn lính tôm trang bị chỉnh tề, dám đánh dám giết đó!

Trong lòng đám trưởng lão các đại thị tộc biết rõ, Nghiêu Sơn lãnh địa của Cơ Hạo địa bàn rộng lớn, chỗ thiếu hụt duy nhất chính là Cơ Hạo vừa mới quật khởi không được mấy năm, Nghiêu Sơn lãnh địa dân cư thưa thớt, quân lực mỏng manh, không thể so sánh với đại thị tộc của nhân tộc.

Nhưng sau khi mấy trăm vạn lính tôm không có đầu óc, chỉ biết nghe lệnh, trang bị hoàn mỹ, dám đánh dám giết gia nhập, tăng cường đối với Nghiêu Sơn lãnh địa không phải là một chút, mà là bổ sung cho Nghiêu Sơn lãnh địa một tấm ván gỗ ngắn nhất, để thế lực của Cơ Hạo có sự nhảy vọt trên thực chất!

Càng không cần nói, Cơ Hạo đã có thể hợp nhất mấy trăm vạn lính tôm... hắn không thể mạnh mẽ thu phục một số thủy yêu cường đại sao?

Đại thị tộc nhân tộc, thị tộc nào không cung phụng mấy dị tộc phi nhân loại cường đại? Có cơ sở đám lính tôm này, trong tám đại long môn còn lại, Cơ Hạo hoàn toàn có thể mạnh mẽ thu phục mấy trăm mấy ngàn yêu vật cường đại cấp Vu Vương, Vu Đế, khiến bọn họ trở thành đả thủ mạnh mẽ của Nghiêu Sơn lãnh địa.

“Quả thực buồn cười, Nghiêu Hậu Cơ Hạo là bá hầu nhân tộc ta, quyền cao chức trọng, sao có thể quen biết ngươi lũ yêu vật ti tiện này?” Vành tai thanh niên Cùng Tang thị hạ lệnh giết người hơi chớp lên, hắn đã nghe được lời trưởng lão nhà mình truyền đến.

Cười một tiếng quái dị, thanh niên Cùng Tang thị đột nhiên chỉ Hạ Mễ lớn tiếng quát: “Đến, đem yêu vật toàn nói hươu nói vượn này làm thịt cho ta!”

Đám đông chiến sĩ Cùng Tang thị ở bốn phương tám hướng kéo trường cung tập trung Hạ Mễ, càng có chiến sĩ các đại thị tộc khác hướng bên này bao vây. Hạ Mễ thực lực cường hãn, vừa rồi tốc độ trong một bước vượt qua mấy trăm dặm, chớp mắt đến trước mặt thanh niên Cùng Tang thị của hắn, quả thực giống như điện quang thạch hỏa, trưởng lão nhiều thị tộc cũng chưa thấy rõ được động tác của Hạ Mễ.

Cự yêu cường hãn như thế, sao có thể để hắn bình yên trở thành thủ hạ của Cơ Hạo?

“Giết yêu vật này!” Một vị trưởng lão Cùng Tang thị lớn tiếng thét dài, ngón tay búng ra, một mũi tên kéo theo ánh sáng mạnh mẽ dài đến trăm trượng, giành trước hướng ngực Hạ Mễ bắn tới.

Hạ Mễ thét dài, hai nắm đấm chợt vung ra, ở trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một quyền ảnh hình thành tường đồng vách sắt.

Mũi tên trưởng lão Cùng Tang thị bắn ra đánh vào trên quyền ảnh, chỉ nghe ba tiếng vang lớn, mũi tên nổ thành phấn. Thân thể Hạ Mễ hơi nhoáng lên một cái, bị lực lượng to lớn bám trên mũi tên chấn động lui một bước.

Trưởng lão toàn bộ thị tộc sợ hãi động dung —— Cùng Tang Thị trưởng lão tuy là lấy ngón tay bắn tên, nhưng lực sát thương đủ để đánh chết đỉnh phong Vu Đế bình thường. Đối mặt một đòn sắc bén như thế, Hạ Mễ chưa có tiếng tăm gì thế mà chỉ lui một bước?

Thủy yêu lợi hại như thế, càng không thể để Cơ Hạo có được.

Mấy vạn chiến sĩ Cùng Tang thị đồng thời kéo cung, chiến sĩ các thị tộc khác ùn ùn động thủ, đặc biệt đám vu tế sơ vu nhất mạch, các loại vu pháp vu chú tàn nhẫn ác độc càng như hạt mưa hướng Hạ Mễ hạ xuống.

Cơ Hạo nổi giận, thân thể hắn lao về phía trước, phá vỡ hư không, trực tiếp xuất hiện ở trước Hạ Mễ.

Bàn Cổ Chung ở đỉnh đầu phóng ra vô số luồng khí hỗn độn cuốn ngược xuống, toàn bộ công kích va chạm ở trên hỗn độn chi khí đều ùn ùn vỡ nát.

Cơ Hạo nhìn vô số chiến sĩ thị tộc ở bốn phương tám hướng, lớn tiếng cả giận nói: “Hạ Mễ chính là đồ nhi của bản hầu, vì công phá Quỳ Môn đã lập công lao hãn mã, các ngươi sao dám...”

Cơ Hạo còn chưa nói xong, một trưởng lão Vân Dương thị đã hưng phấn tới mức cười to lên: “Các vị nghe rõ rồi chứ, Nghiêu Hậu Cơ Hạo đã tự thừa nhận... Hắn cấu kết thủy yêu, mưu đồ gây rối! Đường đường bá hầu nhân tộc, thế mà thu thủy yêu làm đồ đệ. Hắn đây là muốn nghịch thiên sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.