Yêu ma khóc lóc kêu rên xung quanh tĩnh mịch một phen, khuôn mặt U Minh giáo chủ kịch liệt giật giật, Cơ Hạo trợn lớn mắt, thực không còn lời nào với bốn người long hổ sư tượng.
Người thường, nhiều nhất là không biết xấu hổ; mà các môn nhân của Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân, bọn họ đã tu luyện đến mức coi da mặt như không có gì, hoặc là nói, bọn họ đã tu luyện đến mức da mặt tan thành mây khói không còn tồn tại nữa.
Cơ Hạo lấy Huyết Trì Quỷ Khốc chấn thương ‘Long’, mọi người đây là quan hệ tử địch nhỉ?
Bọn họ lại còn nói Cơ Hạo có duyên với bọn họ, đây là mặt dày mày dạn muốn đem Cơ Hạo kéo vào môn hạ nhà mình nhỉ? Rõ ràng, bọn họ thấy Cơ Hạo có thần thông pháp lực như vậy, muốn kéo Cơ Hạo nhập môn, làm đả thủ của bọn họ mặc cho bọn họ ra roi!
“A, ha ha!” Cơ Hạo cười khan vài tiếng, chắp tay sau lưng, còng lưng, Cơ Hạo cười vui vẻ gần như vô lại chửi: “Chúng ta có thể có duyên phận gì? Không lẽ là ta năm đó thông đồng lão tôm tít bà tử, không cẩn thận đẻ thêm bốn quả trứng tôm, kết quả chui ra các ngươi bốn con tôm nhãi sao? Ôi, gọi tiếng a cha nghe xem?”
Long hổ sư tượng không biết xấu hổ, Cơ Hạo lại không phải dùng bổn tướng nhà mình xuất hiện, hắn tự nhiên sẽ càng thêm không cố kỵ vấn đề da mặt. Cho dù là học vô lại khóc lóc om sòm lăn lộn, mất cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2185272/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.