Chương trước
Chương sau
“Phải ăn hết sao?”

Nhìn một đoạn thịt Điện Man yêu ngàn năm trắng bóc nõn nà trước mặt, Hạ Mễ vẻ mặt cay đắng nhìn Cơ Hạo.

“Phải ăn hết, nếu không tinh huyết ngươi dự trữ không chịu nổi tu luyện sau này.” Cơ Hạo rất nghiêm túc nhìn Hạ Mễ, ngón tay nhẹ nhàng cắt qua thịt Điện Man yêu, tùy tay xé xuống một miếng thịt dài hơn một thước hầu như trong suốt, nhét vào trong mồm bắt đầu cẩn thận nhai nuốt.

Tương nước tươi mới giòn tan, vào mồm lập tức tan, mang theo một tia vị ngọt nhanh chóng trượt vào trong bụng, một sự ấm áp nồng đậm khuếch tán ra, Cơ Hạo chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng thoải mái từng đợt.

Điện Man yêu, xem như cực phẩm trong thủy yêu, bởi bản thân mang theo lượng khổng lồ lôi đình lực lượng, thịt Điện Man yêu ngày đêm chịu lôi điện lực lượng rèn luyện, tinh thuần mà không có tạp chất, càng không có bất cứ yêu khí gì còn sót lại, chỉ bảo tồn huyết nhục tinh khí cực kỳ tinh thuần.

Con Điện Man yêu ngàn năm này, nghe nói là ở trên chiến trường phía trước Quỳ Môn lâm trận bỏ chạy, bị một con Hắc Thủy Huyền Xà đốc chiến chém giết ngay tại chỗ, nửa thân thể bị Hắc Thủy Huyền Xà cắn nuốt, nửa thân thể còn lại thì bị đưa về Quỳ Môn doanh địa, bỏ vào trong tửu lâu bán.

Đúng vậy, các thủy yêu này mọi thứ đều đang hướng nhân tộc học tập, trong Quỳ Môn doanh địa khổng lồ, thế mà cũng học điểm tụ cư của nhân tộc, mở tửu lâu và hiệu ăn. Thậm chí Dư Xích thích nhất đi ‘Thanh - lâu’, cũng là mô phỏng chợ nhân tộc xây dựng.

Thân thể Điện Man dài hơn ba trăm trượng, đường kính bảy tám trượng bị đưa vào tửu lâu, lập tức dẫn lên lượng lớn cự yêu tranh mua.

Thần thức Cơ Hạo bao phủ bốn phía mọi lúc, giám thị động tĩnh xung quanh, đã nhìn thấy đoạn thân thể Điện Man yêu này, hắn lập tức mang theo Hạ Mễ cùng một đám tiểu tôm tít tinh lao vào tửu lâu, bỏ lại một đống lớn vu tinh cực phẩm thủy hệ, đem hơn phân nửa đoạn thịt Điện Man đoạt hết.

“Ăn đi, ăn có lợi với ngươi. ngươi muốn trở nên mạnh hơn, nhất định phải tu luyện thể tu công pháp, nhưng thể tu công pháp không bổ sung lượng lớn huyết nhục tinh khí, ngươi căn bản không chịu nổi loại tiêu hao đó.” Cơ Hạo rất nghiêm túc nhìn chằm chằm Hạ Mễ, đem thịt Điện Man yêu đẩy về phía trước mặt hắn.

Bốn phương tám hướng, nhiều đại yêu ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Cơ Hạo cùng Hạ Mễ ngồi bên cạnh một cái bàn lớn. Nếu không phải kiêng kị yêu khí đáng sợ tản mát ra trên thân ‘Hạ Nhật’ do Cơ Hạo biến ảo, đã sớm có một đám đại yêu xông lên tranh mua.

Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Hạ Mễ càng hung ác tuyệt luân ——tôm tít tinh chết tiệt, thịt ngon như vậy ngươi không ăn, ngươi để cho chúng ta ăn được không?

Hạ Mễ cau mày, chậm rãi cắt xuống một khối to thịt Điện Man yêu nhét vào trong mồm, ‘Sạt sạt’ nhấm nuốt, chậm rãi nuốt xuống. Cơ Hạo ngồi bên cạnh bàn, Hạ Mễ thì kính cẩn đứng ở đối diện bàn, hai chân hơi gập lại, bày ra tư thế Cửu Chuyển Huyền Công tầng thứ nhất, huyết khí sôi trào trong cơ thể cấp tốc lưu chuyển, thịt Điện Man yêu vừa mới nuốt vào còn chưa tới trong bụng đã hóa thành vô hình.

Hạ Mễ kinh hãi nhìn về phía Cơ Hạo —— khi hắn bắt đầu chính thức vận chuyển Cửu Chuyển Huyền Công tầng thứ nhất, hắn cảm thấy thân thể của mình chính là một cái hố đen thật lớn, điên cuồng khát cầu tinh khí bên ngoài rót vào. Hắn có một loại cảm giác rõ ràng, nếu không đủ nhiều tinh huyết bổ sung, môn công pháp này có thể đem hắn luyện thành một cái thây khô!

Công pháp thật cường đại, lực lượng thật đáng sợ!

Hạ Mễ tự dưng đối với Cơ Hạo lại gia tăng gấp trăm lần cảm kích cùng gấp trăm lần kính sợ, cúi đầu cắn nuốt từng miếng từng miếng thịt Điện Man yêu.

Một con tôm tít yêu xuất thân ti tiện, may mắn được yêu thân, căn bản không có khả năng đạt được công pháp truyền thừa hẳn hoi, tất cả đều dựa vào thiên phú bản năng giãy dụa cầu sinh, hắn không chỉ cần bảo vệ cái mạng của mình, càng cần thủ hộ một đàn con nhỏ yếu.

Lần đầu tiên trong đời, Hạ Mễ có một loại cảm giác kiên định không cần vì ngày mai mà lo lắng nữa, giờ phút này Cơ Hạo giống như một ngọn núi nguy nga, mang tới cho Hạ Mễ cảm giác vô cùng an toàn.

Loại cảm giác có chỗ dựa này rất tốt!

“Nói thật ra, thịt này, thật sự so với cỏ linh chi cùng rong biển ngon hơn rất nhiều.” Hạ Mễ hàm hàm hồ hồ lẩm bẩm: “Trước kia, đệ tử không đành lòng, cũng không dám xuống tay với yêu quái khác...”

“Ừm, về sau nhìn thấy yêu quái làm ác, chọn thứ ngon xuống tay là được.” Cơ Hạo rất không chịu trách nhiệm đem đề tài dẫn lệch lạc đi: “Thật ra, sinh là thủy tộc yêu quái, là may mắn bao nhiêu chứ! Hấp cua áp suất cao, gạch cua hầm rượu, canh suông ba ba, rắn băm hấp hạt tiêu...”

Cơ Hạo hoàn toàn quên hắn giờ phút này là huyễn hóa ra sắc mặt ‘Cự yêu Hạ Nhật’, vẻ mặt hắn thèm thuồng hướng thủy yêu xung quanh nhìn lướt qua, chỗ ánh mắt đến, toàn bộ thủy yêu bị dọa lập tức giải tán. Tên đồ ăn từ trong miệng Cơ Hạo nói ra, thật sự là quá dọa người!

Hạ Mễ chớp mắt, ngơ ngác nhìn Cơ Hạo, trong đầu loạn như hồ dán. Hắn biết thân phận Cơ Hạo, nhưng hắn hiện tại hoài nghi, Cơ Hạo trà trộn vào Quỳ Môn rốt cuộc là muốn làm gì? Hắn là vì công phá Quỳ Môn mà đến, hay là vì ăn hải sản tôm cá tươi?

Cơ Hạo cười ‘Hì hì’. Ngoài tửu lâu tạo hình đơn sơ, xiêu xiêu vẹo vẹo đột nhiên truyền đến tiếng động lớn xôn xao.

Mấy thủy xà yêu, Hà Bạng (trai hến sông) tinh, Hải Loa (ốc biển) trang điểm xinh đẹp quái khóc lóc từ trong một gian phòng đá cách đó không xa lao ra, một con Vực hình thể cực lớn rít gào trầm thấp, trong mồm phun ra mây độc cát độc màu đỏ tím, thế không thể ngăn cả trong căn phòng đá nhảy vọt ra.

“Các ngươi dám hạ độc thủ với Xích tổ tông?” Con Vực này có chút điên khùng tru lên, cũng mặc kệ thủy yêu rậm rạp ở quanh, há mồm phun bừa bãi mây độc cát độc một phen.

Hàm Sa Xạ Ảnh của Vực tộc uy lực cực lớn, người tu vi cao hơn bọn hắn một bậc cũng khó ngăn cản. Con Vực này có thực lực Vu Đế cấp thấp, mây độc cát độc hắn phun ra đủ để uy hiếp đến cự yêu có thể so với cao giai Vu Đế của nhân tộc.

Các thủy yêu xuất đầu lộ diện trong chợ phần nhiều là tiểu yêu quái tu vi yếu ớt. Nơi Vực phun ra mây độc cát độc đi qua, cả mảng lớn tiểu yêu tru lên thê lương, thân thể ùn ùn hóa thành nước độc. Có một số tiểu yêu bản thân cũng chất chứa kịch độc miễn cưỡng ở trong mây độc chịu đựng thêm chốc lát, thủy yêu xa xa trơ mắt nhìn thân thể bọn họ nhanh chóng hư thối, da thịt biến thành nước độc màu đỏ, xương khớp, nội tạng cũng chậm rãi hòa tan nát vào.

“Có người... ám... ám toán...”

Trong tiếng bước chân hỗn độn, Dư Xích để trần nửa thân trên lảo đảo từ trong căn phòng đá đi ra. Hắn gian nan đi về phía trước vài bước, hướng tới con Vực làm ác kia lớn tiếng mắng: “Ngu xuẩn, không thấy tổ tông ta... ta... ta... Mau đưa ta trở về... Mau...”

Con Vực đang phun bừa cát độc còn chưa phản ứng lại, Cơ Hạo cười một tiếng với giọng quái dị, thân thể bắn đi, kéo một đạo tàn ảnh đến bên người Dư Xích, hai tay ân cần đỡ cánh tay Dư Xích.

“Vị đại nhân này nhìn qua rất quen mắt? Chúng ta là hàng xóm đó!”

“Vị đại nhân này, ngài nhớ lão yêu ta hay không? Ta là Hạ Nhật, đó là cháu ruột Hạ Mễ của ta, chúng ta là hàng xóm đó! “

“Vị đại nhân này, ngài đây là... sinh bệnh à? Hay là trúng tà nhỉ? Ai u, lão yêu ta xem ra, ngài là trúng tà nha! Chậc chậc, xem khuôn mặt nhỏ nhắn này của ngài trắng như người chết, khẳng định là trúng tà!”

“Vị đại nhân này, đừng hoảng hốt, đừng sợ, lão yêu ta không có bản lãnh khác, chuyên môn am hiểu trừ tà.”

“Vị đại nhân này, chúng ta là hàng xóm, hàng xóm phải láng giềng hoà thuận hữu hảo, giúp đỡ lẫn nhau phải không? Tai hoạ này trên thân ngài, lão yêu ta phụ trách đến cùng!”

“Vị đại nhân này... Đi thôi!”

Căn bản không cho Dư Xích Phản đối, Cơ Hạo bóp cổ hắn, như xách con gà con xách hắn bước nhanh rời khỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.