Chương trước
Chương sau
Một cự yêu bộ dáng cực kỳ quái dị chậm rãi từ trong xương cốt thật lớn đi ra.

Cự yêu cao một trượng bảy tám thước, lưng cong như một con tôm lớn, màu da xanh lam, cằm mọc hai hàng râu dài nheo mắt hướng Cơ Hạo nhìn nhìn, lại nhìn nhìn Viên Lực và Hoành Hành, chép miệng một cái, lắc lắc đầu.

“Hoành Công Ngư... thủy viên... Ta không thể trêu vào, các con, rút!” Cự yêu bên hông quấn da một con cá mập rất dứt khoát phất phất tay, sạch sẽ lưu loát nói: “Dù sao chỗ ở này là ta cướp được, bị người ta đoạt đi cũng là thiên kinh địa nghĩa. Rút đi, tìm tên xui xẻo, đi cướp một cái chỗ ở nữa!”

Trong tiếng vang ‘Rầm rầm’, mấy chục tên lính tôm vẫn còn mang theo đặc thù chủng tộc rõ rệt nhảy nhót từ trong khúc xương lớn dài trăm đến trượng, cao mười mấy trượng này nhảy ra. Lính tôm cao một trượng hai ba thước, thấp chỉ bốn năm thước khiêng bao lớn bao nhỏ, xếp thành phương trận nho nhỏ chỉnh tề phía sau cự yêu này.

“Vị đại gia này, căn nhà này là của ngài rồi!” Cự yêu hướng Cơ Hạo cúi đầu hành một lễ thật sâu, tâm bình khí hòa nói: “Khúc xương này, ngài cũng đừng đánh giá thấp nó, đây là một khối di cốt của một vị Long Giác Kim Sa thiếu chút nữa độ kiếp thành long, bên trong ẩn chứa một tia chân long tinh khí, đối với chúng ta các thủy tộc cấp thấp này là cực có lợi!”

Ở trên bốn chữ ‘thủy tộc cấp thấp’, cự yêu này hơi tăng thêm một chút ngữ khí.

Cơ Hạo nheo mắt, hắn đột nhiên cảm thấy cự yêu này thực lực có thể so với đê giai Vu Đế nhân tộc có chút ý tứ. có thể đem tâm tính duy trì ở trên cảnh giới bình thản như vậy, không có bạo ngược cùng xúc động kêu đánh kêu giết như yêu tộc khác, đạo hạnh thằng cha này không thấp đâu!

Hơn nữa chỉ số thông minh của hắn so với yêu ma bình thường, thậm chí là các cự yêu cường đại gấp mười, gấp trăm lần hắn cũng cao hơn nhiều.

Ít nhất Cơ Hạo mấy năm qua chém giết nhiều cự yêu như vậy, bọn hắn không một ai có thể đem lời nói được chu toàn như vậy, hàm súc như vậy. Lời thằng cha này nói rõ ràng là đang nói cho Cơ Hạo, khối xương này chỉ có lợi đối với ‘thủy yêu cấp thấp’, mà Hoành Công Ngư cũng tốt, thủy viên cũng thế, đều là huyết mạch thủy tộc cao giai thậm chí là đỉnh cấp, khúc xương này đối với Cơ Hạo giá trị không lớn!

“Có chút ý tứ!” nhìn cự yêu này mang theo một đám lính tôm chuẩn bị rời khỏi, Cơ Hạo ấn một phát trên bờ vai của hắn.

Trên vai loã lồ bên ngoài của cự yêu này che một tầng giáp xác dày nửa thước, trên giáp xác màu xanh lam có rất nhiều gai nhọn nhỏ bé nhô lên. Cơ Hạo đặt tay bên trên, thế mà cảm thấy một tia đau đớn.

Lấy cường độ thân thể Cơ Hạo hiện nay, có thể khiến bàn tay hắn cảm thấy đau đớn, cự yêu này không đơn giản nhỉ? Cơ Hạo càng thêm cảm thấy tò mò đối với hắn —— gai sinh ra trên giáp xác bả vai thằng cha này, so với thần binh lợi khí bình thường còn mạnh hơn một khoảng.

“Ngươi... bản thể là gì?” Cơ Hạo bước ngang một bước, chắn trước mặt cự yêu.

“Vị đại gia này, bản thể tiểu nhân thấp hèn không đáng nhắc tới... tiểu nhân, là một con Hà Ba Tử... nhiều năm trước, cũng không biết nuốt ăn thiên tài địa bảo gì, đã mở linh trí, lúc này mới có một chút tu vi hôm nay.” Lưng cự yêu áo càng cong xuống nữa, mặt hắn đầy nét cười nhìn Cơ Hạo, nhỏ giọng nói: “Tiểu nhân không dám mạo phạm đại gia, nếu có chỗ mạo phạm, còn xin đại gia tha mạng!”

Hà Ba Tử? Tôm tít sao?

Cơ Hạo liếm liếm môi, trong đầu hắn xuất hiện một số hình ảnh nào đó rất lâu trước kia hắn cố ý quên đi—— trong khay sứ trắng noãn, sa tế ngũ vị hương ‘Xèo xèo’ bốc hơi nóng, cả đống lớn Hà Ba Tử đặt chỉnh tề ở trong sa tế, phối với rượu nhạt băng lạnh...

Dùng sức lắc lắc đầu, Cơ Hạo nhanh chóng đem các ký ức đó ném lên chín từng mây. Thằng cha trước mắt này so với Cơ Hạo cao hơn một mảng lớn, cũng không phải là tôm kiếp trước đêm hè dùng để nhắm rượu, mà là một cự yêu thực lực đáng sợ, đủ để dời non lấp biển.

“Trong yêu tộc chúng ta, khó mà gặp được gia hỏa thông minh, biết tiến thối như ngươi!” Cơ Hạo đè bả vai cự yêu, lạnh nhạt nói: “Về sau, ngươi là người của đại gia ta. Động phủ của đại gia cần có người trấn thủ, ngươi nhu thuận nghe lời, ta bảo đảm ngươi bình an vô sự, tương lai... hắc, nếu Hà Ba Tử cũng có thể phi thăng thành rồng mà nói, ta cho ngươi cơ hội này!”

Mắt của cự yêu chợt nheo lại thành một đường, hắn nhìn Cơ Hạo một cái thật sâu, cúi đầu trầm giọng nói: “Đại gia, tiểu nhân thuộc Hắc Thủy Huyền Xà bộ Hắc Thủy Ao Ao đại nhân quản lý, tiểu nhân là lính tôm dưới trướng hắn, cho nên...”

“Mặc kệ là Hắc Thủy Ao Ao hay là Hắc Thủy Đột Đột, ngươi về sau là người của ta. Hắc Thủy Huyền Xà? Ghê lắm sao?” Cơ Hạo rất hung hãn cười lạnh vài tiếng, hướng Hoành Hành nhìn một cái.

“Hắc Thủy Ao Ao nếu dám khơi mào Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc và Hoành Công Ngư nhất tộc đại chiến, thì bảo hắn đến đây đi!” Hoành Hành đầy ngạo khí ngẩng đầu lên, ra vẻ khinh thường hướng dưới đất hung hăng nhổ ra một ngụm nước bọt.

“Hoành Công Ngư nhất tộc, không phải nên đóng ở trên long môn thứ năm ‘Kích Môn’ sao?” Cự yêu thật cẩn thận nói: “Vị đại gia này, Quỳ Môn là của Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc...”

Cơ Hạo dùng sức vỗ bả vai cự yêu một phát, đầu ngón tay hắn dựng tại mi tâm cự yêu, một tia bé nhỏ không đáng kể lĩnh ngộ của Cơ Hạo về Thái Âm chi lực giống như một dòng suối băng lạnh, nhanh chóng chảy vào linh hồn cự yêu.

Thân thể cự yêu khẽ run lên, hắn hoảng sợ mà kinh hỉ nhìn Cơ Hạo một cái, mặt ngoài thân thể một tầng u quang màu lam sẫm cấp tốc lưu động. Dần dần, trong một tầng u quang màu lam sẫm này có các tia hào quang màu bạc sáng lên.

Thái Âm chi lực, cực hạn lực lượng chí âm chí hàn trong thiên địa. Yêu loại, nhất là thủy yêu, bọn họ tu luyện thủy hệ, băng hệ thậm chí các loại pháp lực âm thuộc tính khác, xét đến cùng đều thuộc về chi nhánh của Thái Âm đại đạo.

Cơ Hạo trực tiếp rót cho cự yêu một tia cảm ngộ về Thái Âm chi đạo, đối với con cự yêu Hà Ba Tử tu thành này mà nói, không thể nghi ngờ là để một kẻ nghèo đột nhiên chui vào trong kho báu của phú ông ức vạn, loại trùng kích cùng rung động đó khiến cự yêu ngây ra ở đó.

“Ba huynh đệ đại gia, đến Quỳ Môn là tới xem náo nhiệt.” Cơ Hạo gọn gàng dứt khoát nói: “Chúng ta rất nhiều người, đều chờ xem náo nhiệt của Hắc Thủy Huyền Xà nhất tộc! Cho nên, cướp của hắn Hắc Thủy Ao Ao hay là Hắc Thủy Đột Đột một thủ hạ, tính là gì?”

“Theo đại gia ta, bảo đảm ngươi về sau ăn no uống say!” Cơ Hạo dùng sức vỗ bả vai cự yêu một phát. Hắn hơi dùng chút khí lực, cự yêu chỉ cảm thấy trên vai như đè ép bảy tám trăm ngọn núi lớn, một lực lượng thật lớn không thể phản kháng nhằm vào đầu hạ xuống, ép đôi chân hắn mềm nhũn, nặng nề hướng Cơ Hạo quỳ xuống hành một lễ.

Nhìn thấy cự yêu quỳ xuống, mấy chục lính tôm xếp phương trận phía sau hắn ngẩn ngơ, vội vàng buông hành lý trên tay, vội vã hướng Cơ Hạo dập đầu hành lễ.

Cự yêu bị ép bất đắc dĩ, lại được Cơ Hạo đưa vào một tia Thái Âm đại đạo chất chứa vô số huyền diệu, đại đạo ý nhị mênh mông cùng cực hấp dẫn, hắn trầm mặc chốc lát, rốt cuộc kính cẩn hướng Cơ Hạo dập đầu ba cái.

“Đại nhân, thuộc hạ Hạ Mễ, hướng đại nhân ngài hành lễ! Về sau tính mạng thuộc hạ, còn có đám nhỏ này giao hết cho đại nhân ngài!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.