Thành lũy toàn thân trắng như tuyết, dài rộng hai ba mươi trượng, cao mười mấy trượng, hình dạng như ấn tỳ bay vút trên không, hung hăng vỗ xuống.
Hắc Thủy Hào Hào quát lớn, một đao toàn lực bổ vào trên thành lũy màu trắng. Chợt nghe một tiếng vang lớn, Hắc Thủy Hào Hào thét lớn một tiếng, thè cái lưỡi rắn thật dài liên tục lui mấy chục bước, sóng nước dưới chân tan vỡ, thiếu chút nữa từ trên cao cắm đầu ngã xuống.
Trên thành lũy màu trắng một vết đao nhỏ bé sâu có ba tấc rõ ràng có thể thấy được, nhiều đốm lửa phụt ra, một đao của Hắc Thủy Hào Hào đem thành lũy này bổ ra xa mấy trăm trượng. Thành lũy cấp tốc xé rách không khí, để lại ở giữa không trung một vết màu trắng rõ ràng có thể thấy được.
“Hữu Sào thị?” Hắc Thủy Hào Hào quát to một tiếng, yêu khí quanh thân hắn quay cuồng, vừa mới bị Cùng Tang Sương dùng dây cung cắt mình đầy thương tích, hắn sau khi cắn nuốt Cùng Tang Sương, năng lượng tinh huyết khổng lồ của Cùng Tang Sương bị thân thể hắn cấp tốc hấp thu, thương thế trên người hắn đang nhanh chóng hồi phục.
Nhưng thương thế còn chưa khỏi hẳn, đã hung hăng cứng đối cứng một lần với tòa thành lũy màu trắng này, vết thương toàn thân Hắc Thủy Hào Hào vỡ ra, mảng lớn máu tươi như hạt mưa phun ra, rất nhanh đem hắn nhuộm thành một người máu.
“Ta là Hữu Sào Bàn Thạch!” Trong thành lũy màu trắng, một thanh âm vang vọng, mang theo vài phần kiêu ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2185195/chuong-1257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.