Cùng lúc Cơ Hạo hộc máu xoay người, cánh tay dài của Vô Chi Kỳ nhìn như vô tình đưa tay về phía trước, vừa vặn từ trên mũi kiếm của Thái Cực Thần Phong quét qua.
Ngay cả nửa tiếng vang cũng không có, Thái Cực Thần Phong thoải mái cắt rách cánh tay dài của Vô Chi Kỳ, thiếu chút nữa đem cánh tay hắn chém thành hai mảnh. Khuôn mặt khỉ của Vô Chi Kỳ cứng đờ, sau đó đau đến mức khàn giọng kêu rên, liên tục nhảy nhót ôm cánh tay phải rời về phía sau thật xa.
Một cú cọ nhẹ nhàng bâng quơ vừa rồi, Vô Chi Kỳ thật sự là đang diễn trò.
Nhưng kế tiếp thống khổ tru lên, Vô Chi Kỳ lại không có nửa điểm giả dối.
Thật sự đau, đau thấu nội tâm, đau đến mức Vô Chi Kỳ tâm tư muốn giết chết Vực tổ cũng có rồi —— ngươi sao không nói cho Vô Chi Kỳ, thanh kiếm trên tay Cơ Hạo lại sắc bén như vậy? Lấy thân thể cự yêu rèn luyện trăm ngàn lần của Vô Chi Kỳ, còn là chủ động đi chạm vào mũi kiếm, cả cánh tay cũng thiếu chút nữa bị cắt đứt!
Hắn đã cẩn thận khống chế lực đạo trên tay, nhưng hắn nằm mơ cũng không ngờ, lưỡi kiếm này sắc bén đến cỡ đó. Hắn chỉ là chạm một chút mũi kiếm rất khẽ, còn chưa có bất cứ cảm giác nào đâu, cánh tay đã bị bổ ra, máu tươi phun trào như suối.
Vực tổ vốn đã làm sẵn chuẩn bị nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, một khi Cơ Hạo và Vô Chi Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2185048/chuong-1184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.