Cực cao trên không trung, một con Côn Bằng thể tích không lớn hóa thành hình cá, phiêu dật lơ lửng ở giữa mây đen tia chớp. Côn Bằng khi hóa thành hình cá, hình dạng như cá voi, tiếng như rồng gầm, nơi đi qua có vô số cơn lốc hình sừng dê vờn quanh, đảo loạn gió mây khắp trời.
Da Ma Thiên mặc một bộ bào phục thiên đế thượng cổ thiên đình không ra thể thống gì, đầu đội kim quan Cửu Long Phủng Nhật, cầm ngọc vật thần tử thượng cổ thiên đình khi vào triều dùng, bên hông treo một chuỗi vòng ngọc, ngọc bích, móc ngọc, ngọc khuê các phụ tùng, toàn thân lóe ra châu quang bảo khí, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đứng ở đỉnh đầu Côn Bằng, ở cao nhìn xuống quan sát mọi người.
Da Ma La Gia hơi biến sắc, sau đó nháy mắt treo đầy nụ cười trên mặt.
“Da Ma Thiên à, đệ đệ của ta, ta đi đón cho ngươi muội muội Da Ma Sam Gia của ngươi về nhà ngươi, ngươi mấy ngày nay đã chạy đi nơi nào?”
Trên mặt Da Ma La Gia tràn đầy nụ cười ngọt ngào, nụ cười như phát ra từ sâu trong linh hồn tràn ra, khiến toàn thân nàng tràn ngập quang huy tươi đẹp mà điềm tĩnh, thật sự giống như một hảo tỷ tỷ quan tâm đệ muội.
“Tiện nhân, rất nhiều năm trước, ta đã chán ghét ngươi biểu diễn.”
Lời Da Ma Thiên nói không chút khách khí, hắn ngồi xổm xuống, một tay ấn đầu Côn Bằng, một tay chỉ vào Da Ma La Gia chửi ầm lên: “Con đĩ thối, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184941/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.