Vu sư Vu Điện của một trận địa hình vuông vạn người đồng thời niệm tụng chú ngữ, trên thân bọn họ đều khoác áo choàng lông chim Phong Bằng chế thành.
Lông Phong Bằng là dẫn gió nhất, phối hợp ‘Thần Phong Chú’ thượng cổ truyền lưu, cộng thêm các vu sư Vu Điện trút xuống vu lực, từng luồng cuồng phong không ngừng từ trên áo choàng lông vũ Phong Bằng màu xám trắng tuôn ra.
Cuồng phong nhanh chóng hội tụ thành với nhau, hóa thành mấy trăm vòi rồng lao thẳng lên trời. Vòi rồng màu xám lui tới hoạt động ở trên không của thành trại, đem mực nước của các con mực kia phun ra trước khi chết quét sạch đi.
Ngẫu nhiên một cái vòi rồng sẽ dịch chuyển đến trên mặt nước trước thành trại, vòi rồng chợt tiêu tán, một mảng lớn mực nước phun xuống, các con cá kiếm màu bạc kia như tia chớp lao vút đến đánh vào trên thành trại, toàn thân đen sì như sơn đen, giống như những con lợn rừng đen phát điên húc lên.
Tầm mắt khôi phục trong vắt, không còn dịch mực dinh dính màu đen đáng ghét chắn mắt, Cơ Hạo lại có thể nhìn ra thật xa.
Trong mắt thanh quang lóng lánh, Cơ Hạo nhìn nhìn xa xa các cự yêu kia không ngừng thúc dục yêu khí, đem thủy tộc trong tộc coi là binh khí công thành, đột nhiên tiến lên hai bước, đứng ở cạnh tế đàn chỗ Long Huyết Túy, hướng tới làn nước mênh mông phía trước giận quát một tiếng.
“Đồ không biết xấu hổ, hổ dữ không ăn thịt con, các ngươi sao lại nỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184902/chuong-1110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.