Tay nâng viên thuốc Long Huyết Túy cực lớn, Cơ Hạo mới vừa đi ra khỏi cửa trung quân đại trướng, trong thần hồn không gian đột nhiên mây mù quay cuồng một phen.
Sương mù xám xịt tản ra, hư ảnh dần dần xuất hiện, khoanh chân ngồi ở giữa không trung. Đôi mắt hắn phun ra thần quang màu lam, chiếu toàn bộ thần hồn không gian sáng hết lên.
“Trận đánh ác liệt!” Hư ảnh ù ù nói: “Ta có thể cảm ứng được, mười hai thế giới đang tới gần Bàn Cổ thế giới, bọn nó và Bàn Cổ thế giới khoảng cách càng gần, tốc độ lũ thủy yêu kia ùa vào sẽ càng nhanh, đám thủy yêu mạnh mẽ lại càng có thể thoải mái tiến vào nơi này.”
“Thật là trận đánh ác liệt. Mười hai thế giới, kinh doanh mấy trăm năm, ai cũng nói không rõ Cộng Công thị tại kia chút thế giới dự trữ nuôi dưỡng bao nhiêu thủy yêu.” Cơ Hạo trầm giọng nói: “Ta cái này doanh trại trong chiến sĩ là có sổ, này thế giới thủy yêu là không sổ, nhưng mà một trận không đánh không thể!”
Không đánh, thì không có cách nào tranh thủ thời gian cho Tự Văn Mệnh. Không đánh, đại quân trị thủy của nhân tộc sẽ không có cơ hội khơi thông lòng sông. Không đánh, đại kế trị thủy của nhân tộc sẽ là một câu chuyện cười. Vô số con dân nhân tộc đang bị nước lũ vây khốn, vô số con dân nhân tộc đang đứng ở bên bờ cái chết, mỗi ngày đều có vô số con dân nhân tộc đói khổ đan xen mà chết.
Cơ Hạo không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184896/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.