Chương trước
Chương sau
Nha Công dang cánh lơ lửng giữa không trung, lông vũ toàn thân nó đều đã biến thành màu vàng, mỗi một sợi lông vũ đều đang phun ra Kim Ô Thần Viêm mãnh liệt, như một vầng mặt trời nhỏ khác chiếu rọi Bồ Phản đại địa.

Nha Công thần khí như thật chuyển động con mắt cực lớn, thỉnh thoảng liếc về phía mấy con ứng long nằm úp sấp trên mặt đất ngoài hơn trăm trượng một cái, trong con ngươi tràn đầy khiêu khích. Đã kích hoạt Kim Ô huyết mạch, cũng đã kích hoạt huyết mạch ký ức Tam Túc Kim Ô, quan hệ của Tam Túc Kim Ô và long tộc không tốt chút nào cả.

Mấy con ứng long rất có linh tính ngẩng đầu lên, quay đầu nhìn chằm chằm Nha Công, không ngừng từ trong lỗ mũi phun ra các luồng hơi thở nặng nề.

Nếu không phải Cơ Hạo đứng ở đỉnh đầu Nha Công, mấy con ứng long này tuyệt đối sẽ ùa lên, cho con quạ đen lông vàng đó một chút giáo huấn.

Hai tay khoanh trước ngực, Cơ Hạo bình tĩnh nhìn tinh anh nhân tộc bốn phương tám hướng không ngừng hội tụ tới. Hữu Hùng thị, Liệt Sơn thị, Hoa Tư thị, Toại Nhân thị, Thần Nông thị, Thiếu Hạo bộ, Thái Hạo bộ...

Các đại bộ tộc đỉnh cấp từng xuất hiện Nhân Hoàng nhân tộc, chiến sĩ tinh nhuệ nhất trong tộc bọn họ mặc chiến giáp lập lòe sáng, cầm binh khí sắc bén, hoặc cưỡi giao long, hoặc cưỡi kỳ lân, lại hoặc là cưỡi các loại thần thú thần cầm khác, chậm rãi hướng về phía Cơ Hạo không ngừng hội tụ lại.

Chiến sĩ yếu nhất cũng là đỉnh phong Đại Vu; đội trưởng trăm người, nhất định là thực lực Vu Vương; mà Thiên phu trưởng, vạn nhân trưởng tướng lĩnh thống quân như vậy, giống nhau đều do cường giả cấp Vu Đế đảm đương.

Đây là lực lượng tinh nhuệ áp đáy hòm của các bộ tộc, các thị tộc, như phi hùng kỵ sĩ của Hữu Sùng bộ, mỗi người đều là tinh nhuệ đỉnh cấp thân trải trăm trận.

Cơ Hạo chính là thống lĩnh chi quân đội tinh nhuệ quy mô khổng lồ này, sau khi được Đế Thuấn trao cho đại quyền độc đoán, hắn đối với bất cứ một chiến sĩ nào, bất cứ một tọa kỵ nào trong chi quân đội này cũng có quyền lực sanh sát trong tay.

Mấy con ứng long phẫn nộ phát ra tiếng phì phì trong mũi... Nha Công không đáng sợ, đáng sợ là Cơ Hạo đứng ở trên đầu Nha Công. Nếu bọn chúng đem Nha Công vây đánh một trận, Cơ Hạo chỉ cần một câu, có thể đem đầu bọn chúng chặt xuống nướng ăn! Đám ứng long này chỉ số thông minh thậm chí so với phàm nhân bình thường còn cao hơn một đoạn, bọn chúng sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.

“Nghiêu Hầu!” Một tên đại vu tế Chúc Long bộ cưỡi một con minh thú hình dạng như con nai, toàn thân bao phủ ở dưới khói đen, chậm rãi đến trước mặt Cơ Hạo: “Có thể xuất phát rồi!”

Cơ Hạo gật gật đầu, dùng sức vung tay, hướng về phía bắc gầm một tiếng trầm thấp: “Các huynh đệ, chúng ta xuất phát.”

Ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời, Cơ Hạo cười lạnh, Nha Công chậm rãi vỗ cánh, nâng Cơ Hạo hướng phương Bắc bay đi. Quân đội khổng lồ rút trận lao lên, bước chân ù ù theo sát ở đằng sau Nha Công.

Một lần này xuất chinh, liên minh bộ lạc nhân tộc chưa hiến tế thiên địa!

Ngồi ngay ngắn ở trên ngai báu thiên đình Cộng Công Thị, là đầu sỏ tạo thành nạn lũ cho nhân tộc lần này, đám thiên đình thần linh không ngừng trào ra, bọn họ muốn dồn nhân tộc vào chỗ chết. Thiên như vậy, thiên đình như vậy, thiên thần như vậy, hiến tế bọn họ làm gì?

Nhân tộc tôn kính thiên địa, cung phụng thần linh, hàng năm đều hướng thiên địa thần linh dâng lên vô số tế phẩm, là vì khẩn cầu mưa thuận gió hoà, khẩn cầu nhân tộc phồn vinh giàu mạnh.

Nhưng cái này không ý nghĩa nhân tộc sẽ phải khúm núm nịnh bợ đối với thiên địa thần linh!

Nhân tộc thời đại này có quan điểm chất phác nhất ——thiên địa thần linh ngươi làm nhân tộc ta hạnh phúc an khang, chúng ta sẽ hướng ngươi dâng lên vô số tế phẩm, dâng lên văn tự cầu nguyện hoa mỹ; thiên địa thần linh ngươi khiến nhân tộc ta trôi giạt khấp nơi, chúng ta sẽ thẳng lưng, cầm binh khí, dcmm!

Mấy trăm con ứng long vượt qua Cơ Hạo, giành trước hướng phương Bắc bay đi.

Đại vu sư Vu Điện cưỡi trên lưng ứng long, bọn họ niệm tụng chú ngữ, đại địa hơi loạng choạng, một cái lại một cái phiến đá dày nặng không ngừng từ trong lòng đất toát ra. Phiến đá dần dần lên cao, dần dần cao hơn nước lũ.

Trên con đường phiến đá có hoa văn vu phù chói mắt sáng lên, lực bài xích cường đại hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra, nước lũ quay cuồng hướng hai sườn rút lui, lộ ra một con đường lớn thẳng tắp đi thông phương Bắc.

Vô số thủy yêu hét giận dữ nhấc sóng to hướng con đường thẳng xung phong, các đội chiến sĩ nhân tộc cưỡi giao long lao lên, vô số Vu Đế, Vu Vương nhân tộc đạp mây khói lao lên, từng mảng lớn thủy yêu bị chiến thành thịt vụn, đầu sóng hai bên con đường thẳng nhất thời hóa thành một mảng màu máu.

Cơ Hạo đứng ở đỉnh đầu Nha Công, Thái Cực Càn Khôn Kính phát ra thanh quang mờ mịt chiếu rọi bốn phương, dưới thanh quang bao phủ chiến sĩ nhân tộc chỉ cảm thấy toàn thân tinh lực dư thừa, mặc cho ra sức chém giết cỡ nào ngay cả mồ hôi cũng không có.

Mà thủy yêu bị thanh quang đụng chạm thì khàn giọng kêu rên lên, một chút tiên thiên thái âm chi khí trong cơ thể bọn chúng bị dẫn cháy, thân thể bọn chúng nhanh chóng dấy lên thái âm chi hỏa màu xám trắng. Ở trong tiếng hô thê lương, hoảng sợ của vô số thủy yêu, từng mảng lớn thủy yêu bị đốt thành tro bụi.

Từng luồng thái âm chi khí không ngừng hướng Cơ Hạo bay tới, không ngừng dung nhập thân thể hắn.

“Không có gì ra hồn!” Cơ Hạo âm lạnh cười cười, khinh thường bĩu môi.

Đại yêu thực không có gì ra hồn xuất hiện, tựa như Cộng Công Thị rất thích ý nhìn thấy nhân tộc phân binh, dù sao như vậy sẽ suy yếu lực lượng phòng ngự của Bồ Phản.

Chỉ có Cơ Hạo trong lòng biết rõ hắn mang theo một mũi lực lượng tinh anh vô cùng như vậy đi phương Bắc làm gì, mục đích chủ yếu không phải phòng bị dị tộc nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của —— dị tộc nay cũng bị nước lũ vây khốn.

Tất cả đều là cách trị thủy Vạn Lưu Quy Hư của Tự Văn Mệnh.

Vạn Lưu Quy Hư, khơi thông lòng sông trên Trung Lục đại địa, bố trí thành trận đồ quy mô khổng lồ, dẫn dắt nước lũ trên đại địa không ngừng rót vào Quy Khư. Tòa đại trận này dẫn dắt không chỉ có hơi nước trên Trung Lục thế giới, càng kéo theo hơi nước Đông Hoang, Tây Hoang, Nam Hoang, Bắc Hoang bốn khối đại lục đồng loạt dẫn động.

Tự Văn Mệnh muốn mượn thủy lực, hóa Trung Lục đại địa thành một vòng xoáy, thông qua hơi nước hấp dẫn lẫn nhau, đem tứ hoang đại lục kéo đến phụ cận Trung Lục thế giới, cuối cùng hòa hợp một thể với Trung Lục thế giới.

Tự Văn Mệnh và Cơ Hạo rất lâu trước kia đã từng nhắc tới, muốn thành lập một thế lực thống nhất mọi bộ lạc nhân tộc, mà trụ cột chuyện này, chính là năm khối đại lục chủ yếu của Bàn Cổ thế giới thống nhất với dung hợp. Cách vũ trụ mênh mông, lui tới một lần cũng cần mấy năm thời gian, bộ lạc nhân tộc phân bố ở trên năm khối đại lục căn bản không có khả năng trở thành một chỉnh thể.

Lần lũ lụt này đối với nhân tộc là một lần tai họa cực lớn, nhưng cũng khiến Tự Văn Mệnh thấy được cơ hội.

Một khi sự việc thành công, sau khi Bắc Hoang đại lục và Trung Lục dung hợp, Cơ Hạo sẽ lập tức suất lĩnh chi quân đội tinh nhuệ này đột nhập Bắc Hoang, xộc thẳng hang ổ Cộng Công Thị, triệt để diệt trừ căn cơ của Cộng Công Thị!

Toàn bộ bộ tộc Bắc Hoang tùy tùng Cộng Công Thị làm loạn, phải bị triệt để thanh tẩy.

Toàn bộ thủy tộc trong Bắc Minh đại dương phải bị thanh lý triệt để.

Tự Văn Mệnh và Cơ Hạo sẽ dùng thủ đoạn thiết huyết, để các bộ tộc Bắc Hoang phản bội nhân tộc biết cái gì gọi là tự làm bậy không thể sống, bọn họ càng muốn dùng máu của bộ tộc Bắc Hoang cho bộ tộc khác một sự chấn nhiếp.

“Việc cần làm còn rất nhiều!” Cơ Hạo ngồi xổm xuống, vỗ vỗ đầu Nha Công: “Nhưng Nha Công, chúng ta còn có thời gian!”

“Trị thủy, cũng không phải là dễ như vậy!”

Ngẩng đầu, Cơ Hạo cười cười: “Hiện tại, ta cần tìm một con gà, sau đó tìm một con khỉ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.