Tự Hi bị đánh bay, uy năng của Hậu Thổ Thần Ấn vượt quá tưởng tượng, nửa bên đầu của hắn cũng lõm xuống.
Tự Hi trầm giọng kêu đau một tiếng, há mồm dùng sức hít một hơi. Đặt ở xưa kia, hắn hít một hơi, tự nhiên có đại địa nguyên khí không ngừng ập tới, khôi phục tinh lực cho hắn, giúp hắn khép lại thương thế trên người.
Nhưng Hậu Thổ lạnh lùng nhìn Tự Hi, đại địa nguyên khí nồng đậm ở bốn phương tám hướng hầu như ngưng tụ thành thực chất, trên mặt đất hội tụ thành mây lùn màu vàng dày tới nghìn trượng, nhưng không có một chút đại địa nguyên khí nào chảy về phía Tự Hi.
Khí huyết trong cơ thể Tự Hi dâng trào, sinh mệnh tinh khí cường đại của bản thân hắn nhanh chóng trào về phía vết thương ở đầu, xương lõm xuống nhô lên, cơ thể tổn hại khép lại. Hắn hít một hơi thật sâu, từ trong miệng phun ra một luồng khí màu vàng như cầu vồng.
Đại địa nguyên khí bên ngoài không để Tự Hi sử dụng, trong cơ thể hắn lại phong tỏa cả một hồng hoang tinh thần.
Lực lượng một ngôi sao vô cùng vô tận, chỉ cần hồng hoang tinh không còn tồn tại, nó có thể cung cấp lực lượng cuồn cuộn không ngừng cho Tự Hi. Nói từ trên ý nghĩa này, hồng hoang tinh không chưa sụp đổ, thì không thể chém giết một vị Vu Thần!
Tự Hi đứng dậy, hoạt động cơ thể một phen, rít gào một tiếng trầm thấp.
Hắn nhìn Hậu Thổ lớn tiếng quát: “Các ngươi làm sao lại biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184743/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.