Trong Hà Lạc Đại Trận, Cơ Hạo và Côn Bằng giằng co từ xa.
Một vòng sáng đường kính vài dặm lơ lửng giữa không trung, Tự Hi cùng mấy đại yêu chiến đấu ở trong ánh sáng có thể thấy được đôi chút.
Nhìn thấy Tự Hi đại phát thần uy, đánh chết Cự Xỉ Linh Vương, đánh cho sáu cự yêu chật vật chạy trốn, chỉ có Lục Thiềm nương có lẽ bởi vì nàng là nữ tử, Tự Hi cũng chưa xuống tay nặng đối với nàng, Cơ Hạo không khỏi nở nụ cười.
“Đây là trợ thủ các ngươi mời tới? Côn Bằng, Cộng Công thị không ngại mất mặt sao?”
Côn Bằng thu hồi hai cây roi vuông trong tay, nhìn mấy cự yêu chật vật không chịu nổi kia trong ánh sáng, đột nhiên thấp giọng mắng một câu.
“Ngươi nói cái gì?” Cơ Hạo nghiêng tai, nhíu mày liếc xéo Côn Bằng một cái.
Côn Bằng thâm trầm nhìn Cơ Hạo, lạnh giọng nói: “Nghiêu Bá Cơ Hạo, ngươi có chí bảo hộ thân, lão tổ ta lười so đo với ngươi. Ngươi cứ ngồi trong Hà Lạc Đại Trận đi, ta cho ngươi tận mắt thấy, Tự Hi là bị tru sát như thế nào!”
Cửu Cung Tinh Đồ ở đỉnh đầu ánh sao bừng sáng, thân thể Côn Bằng bị ánh sao mông lung bao vây, lóe lên một cái từ trong đại trận biến mất. Vột vòng sáng kia lóe lên, Côn Bằng vẻ mặt hung ác nham hiểm xuất hiện ở chỗ cách Tự Hi không đến nghìn trượng.
“Các vị đạo hữu, biểu hiện của các ngươi hôm nay, rất có lỗi với ước định của chúng ta với các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184723/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.