“Phá cho ta!”
Sau khi đem Ly Lực mạnh mẽ luyện hóa, hai tay Cơ Hạo ôm lấy Bàn Cổ Chung, dùng hết toàn lực hướng về tầng nham thạch ở đỉnh đầu hung hăng đánh một đòn.
Một tầng thần quang kịch liệt chấn động ở bề mặt Bàn Cổ Chuông, tầng nham thạch vỡ nát như miếng đậu phụ. Cuồng phong gào thét quanh thân Cơ Hạo, liên tục phá vỡ tầng nham thạch không ngừng bay lên, một đường hướng lên trên lao đi bốn năm ngàn dặm, tầng nham thạch phía trên đột nhiên trở nên trong suốt giống như thủy tinh.
‘Thùng’ một tiếng vang, Bàn Cổ Chung đánh vào trên tầng nham thạch dạng tinh thể to lớn Tự Hi lấy thần thông chế tạo.
Tiếng ‘Rắc rắc’ không dứt bên tai, trên tầng nham thạch dày nặng trong suốt nứt ra vô số vết nứt nhỏ như mạng nhện, vết nứt rậm rạp hướng bốn phía kéo dài ít nhất mấy trăm dặm.
‘Y’?
Bên tai Cơ Hạo đột nhiên truyền đến tiếng kinh hô của Tự Hi: “Cơ Hạo, hảo tiểu tử, ta vẫn đánh giá thấp ngươi rồi! Cái chuông này... Ừm, rất khác với mấy cái chuông thần thượng cổ trong điển tịch nhân tộc ta ghi lại. Ngươi từ đâu kiếm được bảo bối tốt thế?”
Theo tiếng nói của Tự Hi, tầng nham thạch trong suốt đột nhiên nứt ra một thông đạo rộng rãi.
Liên tục vung Bàn Cổ Chung đập bừa, đôi tay Cơ Hạo cũng mỏi tới mức bủn rủn vô lực. Hắn thu hồi Bàn Cổ Chung, theo thông đạo hướng mặt đất cấp tốc bay đi, thần thức khổng lồ khuếch tán ra, hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184714/chuong-1016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.