Chương trước
Chương sau
Cha con Bạch Long Giang thần khống chế Huyền Âm Tụ Sát Kỳ, tạo thành đại trận lại còn có hiệu quả vặn vẹo thời không, hỗn loạn nguyên thần? Trong lòng Cơ Hạo mơ hồ cả kinh, lại thấy các đầu quỷ kia vậy mà dám há mồm cắn nuốt thái dương tinh hỏa, hắn không khỏi càng thêm kinh hãi động dung.

Nhưng rất nhanh, Cơ Hạo đã ngộ ra đạo lý trong đó.

Bản thân Lục Nhâm Âm Sát Ti chính là vật cực âm trong thiên địa, nếu nói đại biểu cực dương chi lực trong thiên địa là thái dương tinh hỏa, như vậy Lục Nhâm Âm Sát Ti đại biểu thái âm chi khí.

Thái âm, thái dương, không phân cao thấp lẫn nhau, âm cực dương sinh, dương cực âm sinh, thái cực chi đạo chuyển hóa lẫn nhau, đây là đạo lý âm dương tương sinh cơ bản nhất. Thần thông pháp lực Bạch Long Giang thần mạnh hơn Cơ Hạo, Huyền Âm Tụ Sát Kỳ có gan cắn nuốt thái dương tinh hỏa rèn luyện bản thân, tăng lên phẩm giai của bản thân, đây quả thực chính là chuyện rất công bằng!

“Tốt, tốt, tốt!” Cơ Hạo liên tục cười to, dùng thái dương tinh hỏa giúp người ta rèn luyện chí bảo, loại chuyện ngu xuẩn này không thể làm.

Thu hồi Cửu Dương Đãng Ma Kiếm, Cửu Dương Vô Cấu Y cũng hoàn toàn không còn khói lửa. Bàn Hi Thần Kính lơ lửng ở đỉnh đầu, một đạo thần quang âm u bao bọc toàn thân, Cơ Hạo lấy ra Ma Hầu pháp trượng từ trong tay Ma Hầu nhất tộc cướp được.

Các đầu quỷ rít gào xông lên khẽ chạm đến thần quang Bàn Hi Thần Kính phát ra, liền đột ngột biến mất không dấu vết, sau đó Bạch Long Giang thần cùng các con hắn đồng thời truyền đến tiếng kinh hô. Vô số đầu quỷ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ, há mồm hướng bọn họ phun ra từng đạo cực âm hàn khí đáng sợ, đánh cho bọn họ không kịp trở tay chật vật không chịu nổi.

Chợt nghe vài tiếng rú thảm truyền đến, sáu con trai của Bạch Long Giang thần không kịp né tránh, bị hàn khí đầu quỷ phun ra đánh vào người, thân thể bị phiến băng màu đen bọc kín, mắt thường có thể thấy bọn họ hồn linh hóa thành các luồng u quang từ trong thất khiếu phun ra. Các đầu quỷ kia vui sướng há mồm muốn cắn nuốt linh hồn bọn họ.

Đừng tưởng Bạch Long Giang thần tự tay chế tạo các Huyền Âm Tụ Sát Kỳ này, lại là hắn cùng con hắn tự mình góp nhặt âm hồn lấy trăm ức để tính dùng để tế luyện chí bảo, bọn họ liền không ngại lực lượng của Huyền Âm Tụ Sát Kỳ.

Cái này như một thợ rèn cao minh tự mình khai thác quặng sắt, lại tự mình rèn một cây cương đao luyện trăm lần, liền cho rằng cây cương đao này sẽ không tạo thành bất cứ thương tổn nào đối với hắn. Thợ rèn cao minh nữa dám dùng cương đao mình rèn hướng chính mình bổ một đao, cũng vẫn sẽ da tróc thịt bong, khắp người đổ máu.

Bạch Long Giang thần nằm mơ cũng không ngờ, trên người Cơ Hạo có thần vật cỡ Bàn Hi Thần Kính, một cái không đề phòng, sáu đứa con trai đã bị thương nặng. Hồn linh cũng bị các ma đầu đáng sợ Huyền Âm Tụ Sát Kỳ tế luyện ra rút ra ngoài cơ thể.

Đoàn người hô to gọi nhỏ khàn giọng kinh hô, Bạch Long Giang thần rống giận liên tục vung ba cây Huyền Âm Tụ Sát Kỳ, từng luồng hắc khí âm phong thổi quét, hắn dốc hết toàn lực xua tan các đầu quỷ tham lam vây lên, thật cẩn thận đem linh hồn sáu con trai của mình bảo vệ ở bên người.

“Đồ khốn kiếp, ngươi, ngươi, ngươi dùng tà pháp gì làm bị thương con yêu của bổn vương?” Bạch Long Giang thần nhìn sáu đứa con toàn thân cứng ngắc, bị phiến băng màu đen bao vây, sáu hàng lệ nóng cuồn cuộn tuôn ra, thiếu chút nữa khóc to.

Không đợi Cơ Hạo mở miệng, Bạch Long Giang thần đã lẩm bẩm: “A cha nói quả nhiên không sai, luyện chế Huyền Âm Tụ Sát Kỳ rất bị thiên kỵ, khi luyện chế nhất định có tai kiếp buông xuống. Đáng thương con của ta, các con chịu khổ rồi!”

Xung quanh tràn ngập sương mù đen, Cơ Hạo thấy không rõ con của Bạch Long Giang thần rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn nghiêng tai lắng nghe, có thể nghe được rõ ràng huyền băng đóng băng thân thể phát ra tiếng thanh thúy ‘Rắc rắc’.

Trời đông giá rét, cây cối trong núi rừng bị hàn khí đông lại, các thân cây nứt vỏ nứt vỡ ra, cũng sẽ phát ra động tĩnh tương tự.

Sáu con trai của Bạch Long Giang thần bị đầu quỷ trong Huyền Âm Tụ Sát Kỳ phun ra hàn khí gây thương tích, thân thể bọn họ bị đông lạnh rất chắc chắn, cực âm chi khí không ngừng xâm nhập thân thể bọn họ, làn da bọn họ không ngừng vỡ ra các khe nứt rất nhỏ, cơ bắp, xương khớp, lục phủ ngũ tạng đều bị đông lạnh thành cục băng.

Bạch Long Giang thần và sáu con trai còn lại trơ mắt nhìn con mình, huynh đệ mình ở dưới phiến băng bao vây toàn thân rạn nứt. Trong mấy nhịp thở thân thể bọn họ đã bị hàn khí đáng sợ đông lạnh thành thịt băm cực kỳ nhỏ, thậm chí căn bản không cho bọn hắn cơ hội cứu chữa.

“Con của ta!” Bạch Long Giang thần khàn cả giọng thét chói tai.

Sáu quầng sáng xanh mướt bên người hắn cấp tốc xoay quanh bay múa, sáu long tử bị đông lạnh chết thân thể khóc trời kêu đất, nhưng thiếu thân thể, tiếng gào thét của bọn họ biến thành tiếng qury ‘Khục khục’, tự dưng tăng thêm vài phần hàn ý cho đại điện sương mù đen bốc lên.

“Bạch Long Giang thần, còn chưa nói ra tác dụng đại trận kia của ngươi sao?” Cơ Hạo dùng sức vung Ma Hầu pháp trượng nặng nề một cái.

Thủy nguyên chi lực quanh thân thể đột nhiên đọng lại, không theo sương mù đen Huyền Âm Tụ Sát Kỳ phát ra mà động nữa, bốn phương tám hướng truyền đến tiếng nước chảy trầm thấp, thủy lực trên dưới Bạch Long Giang nhãn cùng lúc bị Ma Hầu pháp trượng nắm giữ, từng đạo thủy nguyên lực tinh thuần đến cực điểm không ngừng hướng Ma Hầu pháp trượng tụ tập lại.

Nháy mắt ngắn ngủn, trên Ma Hầu pháp trượng đã ngưng tụ một mảng thủy quang màu trắng to bằng vại nước.

Mảng thủy quang này thể tích không lớn, lại nháy mắt rút sạch thủy tinh mấy vạn dặm trên dưới Bạch Long Giang. Cơ Hạo lẳng lặng niệm tụng chú ngữ, thi triển ra Thanh Vi lôi pháp Nghiễm Thành đạo nhân truyền thụ, trong quầng thủy quang này từng đạo lôi pháp phù văn nhỏ bé cấp tốc ngưng tụ. Cơ Hạo ngầm vận nguyên thần, đem nó hóa thành một quầng Thanh Vi Thủy Lôi uy lực cực lớn.

Lôi pháp Thanh Vi đạo nhân nhất mạch không thi triển mau lẹ như lôi pháp Vũ Dư đạo nhân truyền thụ, cần súc thế chuyển hóa sau đó mới có thể phát ra.

Nhưng Thanh Vi lôi pháp huyền diệu tinh thâm, hoành tráng khổng lồ, tuy hao phí thời gian hơi dài, nhưng sử dụng lực lượng tương tự, uy lực Thanh Vi lôi pháp lại so với Vũ Dư lôi pháp mạnh hơn một bậc.

Cơ Hạo nắm giữ đối với Thanh Vi lôi pháp cũng không thuần thục, hắn dùng thời gian ba hơi thở mới đem thủy nguyên lực ngưng tụ đến hóa thành một đạo thuỷ lôi.

Bạch Long Giang thần than thân trách phận nhìn thân thể con mình bị đông lạnh chết. Hắn sống nhiều năm như vậy, tổng cộng chỉ mười hai con cháu huyết duệ, bị Cơ Hạo nhẹ nhàng chỉnh một cái, nháy mắt đã bị xử lý sáu người, tuy linh hồn được hắn khẩn cấp cứu hộ, nhưng không còn thân thể, chỉ còn lại có hồn, hắn là để con mình đi tu quỷ tu, hay là làm gì?

Tam thủ hắc giao thân thể mạnh mẽ, không ở dưới long tộc thuần huyết, ba cái đầu giao càng tự mang thiên phú thần thông cường đại. Bạch Long Giang thần ngày thường rất kiêu ngạo vì huyết mạch thân thể của nhà mình, sáu đứa con mất đi thân thể, đối với hắn mà nói giống như trời sụp đất nứt, hắn cũng không biết nên như thế nào mới tốt.

Cơ Hạo không cho Bạch Long Giang thần nhiều thời gian hơn, Ma Hầu pháp trượng trong tay nhẹ nhàng vung lên, một đạo lôi quang màu trắng gào thét lao ra, nháy mắt nhập vào trong sương mù đen mờ mịt. Bàn Hi Thần Kính bảo vệ toàn thân, tay trái Cơ Hạo phóng lôi quyết, chợt nghe một tiếng trầm thấp truyện tới, toàn bộ kiến trúc một mảng thủy phủ này của Bạch Long Giang thần đồng thời hóa thành tro bụi.

‘Ông’ một tiếng vang lên, nơi lôi quang màu trắng đi qua, vạn vật hóa thành bột phấn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.