Sáu canh giờ sau, Diêu Mãnh ở trong chiến đấu kết giao tình thâm hậu với Cơ Hạo mang binh chạy tới.
Đem đại quân để lại ngoài mấy trăm dặm, Diêu Mãnh dẫn theo mấy tướng lĩnh tâm phúc ghé đến hội hợp với Cơ Hạo, xa xa nhìn thấy công sự phòng ngự có thể xưng là tường đồng vách sắt trên Bạch Long Giang nhãn, hắn không khỏi thấp giọng chửi.
“Đệch cmn! Bạch Long Giang thần này lai lịch thế nào? Sao mà lắm tiền như vậy?”
Trong mắt Diêu Mãnh toát ra lục quang, nhìn chằm chằm cung mạnh nỏ cứng trong tay các tiểu yêu kia nói không ra lời. Tứ Thủy lĩnh cũng không phải một lãnh địa quá màu mỡ, trong quân đội dưới trướng Diêu Mãnh, loại cung nỏ phẩm chất này nhiều nhất chỉ một vạn bộ.
Đường đường nhân tộc bá hậu chi tôn, kho quân giới nhà mình còn chưa giàu bằng một đầu mục thủy yêu, trong lòng Diêu Mãnh hơi ganh ghét.
“Kẻ được Cộng Công thị thưởng thức, tất nhiên có vài phần tài năng.” Cơ Hạo vừa rồi dùng thần thức tỉ mỉ xuôi Bạch Long Giang tìm tòi cao thấp một phen, một đoạn mặt sông ước chừng trăm vạn dặm bị hắn mò thấu đáy.
Bạch Long Giang lưu vực rộng lớn, bốn phía đều là núi non trùng điệp, cực ít bộ tộc nhân tộc ở lại.
Cho nên trong núi rừng này chất chứa phong phú mạch khoáng quý hiếm, tất cả đều thành sở hữu riêng của Bạch Long Giang thần. Dưới trướng hắn lại có vô số thủy yêu làm cu li, vô số năm qua, lưu vực Bạch Long Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184617/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.