Vĩnh hằng bất diệt?
Cơ Hạo méo méo miệng, tựa như nhìn kẻ ngốc nhìn Vân Mộng Long Vương.
Ai dám làm ra loại hứa hẹn này đối với Vân Mộng Long Vương? Thằng cha này thế mà cũng sẽ tin tưởng?
Vĩnh hằng bất diệt, đó là một loại cảnh giới cỡ nào? Ít nhất hiện tại Cơ Hạo là không thể tưởng tượng. A Bảo dám nói hắn vĩnh hằng bất diệt sao? Cơ Hạo âm thầm phỏng đoán, sợ là Đại Xích đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân, Vũ Dư đạo nhân cũng không dám làm ra loại cam đoan này!
Bàn Cổ thế giới đại thế giới như vậy cũng có ngày sụp đổ, huống chi là sinh linh sinh tồn ở trong Bàn Cổ thế giới?
Dám dùng lời như vậy hướng Vân Mộng Long Vương hứa hẹn, Cơ Hạo cảm thấy, thế này không phải lừa đảo thì xác định vững chắc là tên điên.
Mà Vân Mộng Long Vương thế mà lại tin tưởng hứa hẹn như vậy, Cơ Hạo có chút thương hại nhìn hắn, xem ra là lừa đảo đụng kẻ ngốc, thằng cha này thế mà thực dám tin tưởng lời như vậy! Vĩnh hằng bất diệt, ha ha, Cơ Hạo không khỏi cười lạnh vài tiếng.
Sắc mặt Vân Mộng Long Vương trở nên cực kỳ âm trầm, hắn hơi cúi xuống, đôi mắt chợt biến thành một mảng màu bạc trắng quái dị, hai luồng sáng màu bạc phun ra dài mười mấy trượng, giống như hai thanh đao sắc đâm thẳng Cơ Hạo.
“Ngươi, cười nhạo ta?” Vân Mộng Long Vương dị thường mẫn cảm hướng tới Cơ Hạo trầm giọng đặt câu hỏi.
“Không sai, ta cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than-ky/2184603/chuong-964.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.